Nàng còn phát hiệntrong đầu nàng có một không gian khác, nói đúng hơn là ý niệm nàng xuấthiện một không gian, trong không gian này có một cái thác nước và mộtcon sông nhìn không thấy đầu.
Nước trong đến thấy đáy, vóc mộtngụm lên uống ngọt mát, uống xong tinh thần thoải mái hơn rất nhiều. Chỉ thấy một con sông này thôi chung quanh chỉ có đất cỏ xanh mà thôi.
Đây hẳn là không gian trong truyện ah, không biết có phải trồng cái gì sẽnhanh chóng phát triển hay không? Ngày mai đi mua hạt giống về trồng thử xem, quyết định xong mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng hômsau Bạch Lộ vẫn như lúc trước thức dậy sớm cùng dì Lưu làm đồ ăn sángcho bọn nhóc, tuy nói cô nhi viện nhưng mà cũng rất khó khăn bởi vì đây là dì Lưu tự bỏ tiền ra nuôi bọn trẻ bị bỏ rơi.
Nàng là dì Lưuthu dưỡng, dì Lưu không có con cái, nghe dì nói chồng dì là một quânnhân hi sinh vì nhiệm vụ dì là một tiểu thư nhà giàu cha mẹ mất sớm đểlại một gia tài cho dì, lúc chồng dì mất vì đau lòng quá nên dì ngày nào cũng uống thuốc an thần để ngủ được lúc đó dì có một người con trai 8tuổi , một ngày dì uống thuốc nên ngủ quên đến tối mới phát hiện nó vẫnchưa về nhà, dì hoảng hốt sợ hãi đi tìm còn báo cảnh sát nhưng vẫn không tìm thấy.
Cảnh sát nói có lẻ bị bắt cóc lúc đó có một đường dây buôn bán trẻ em qua nước ngoài. Dì Lưu Tuyệt vọng tự trách mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-sung/3140149/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.