Hạ Việt không muốn làm tiệc đầy tháng cho con quá nhỏ, nhưng cũng không được quá phô trương.
Chuyện tiệc tùng đều là nội vụ, thường lang quan không nên nhúng tay vào, Hạ Việt cũng chỉ nêu vài ý kiến, còn đâu cứ để Vân phụ thân và Thức Yến quyết định.
Vân phụ thân cảm thấy rất vui mừng, con trai nhà mình tuy từ nhỏ rất được nuông chiều nhưng lại không có thói quen ăn chơi trác táng, biết tiết kiệm nhưng không keo kiệt, chuyên gia mà không bại gia, nhà họ Vân thật là có phúc, xem ra nhi tử của mình là nhất trong thành rồi.
Thức Yến lớn lên ở quê nên quen sống tằn tiện, bất quá sau khi gả về Vân gia hơn một năm cũng đã biết chi tiêu thế nào cho hợp lý. Y hiểu ý của trượng phu, tiệc phải làm đàng hoàng long trọng, nhưng không được dư thừa lãng phí. Mấy thứ thức ăn xa xỉ quá thì không cần, chọn mấy món ngon một chút phối hợp tốt với rượu là ổn.
Hai khanh quan chủ sự của nhà họ Vân đều rất có khả năng, mới có mấy ngày đã soạn xong thực đơn và danh sách khách mời, chỗ ngồi cho mọi người từ trên xuống dưới đều sắp xếp đâu vào đấy.
Thức Yến vẫn phải ở trong phòng nên xung phong viết thiệp, Hạ Việt bế cục cưng ngồi bên cạnh, chỉ y cách viết cho phù hợp từng đối tượng khác nhau.
Thức Yến đã lâu chưa từng viết nhiều chữ như vậy, vừa viết vừa thấp thỏm, sợ thất lễ với người ta, nhưng y viết một hồi không thấy trượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-si-tuu-huu-dien/2712944/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.