Buổi sáng ngày mười lăm tháng Giêng, lò rượu lại nghênh đón lễ đảo tắng.
Do cuối thu năm ngoái trời khá ấm, công tác chưng cất rượu trên thực tế là đến cuối thu đầu đông mới bắt đầu, bởi vậy trình tự làm việc so với năm kia đều muộn hơn nhiều, nhóm tàng nhân muốn về quê cũng phải dời lại. Dù sao cái nghề cất rượu này thành hay bại đều nhờ trời, mọi người cũng không có biện pháp.
Cơm của mẻ rượu cuối cùng trong năm đã nấu xong, các tàng nhân quét dọn phòng, mấy học đồ đứng ngoài viện súc rửa thùng gỗ, vải trắng cũng được giặt sạch sẽ, phơi đầy trong sân.
Hạ Việt dọn dẹp xong, lần thứ hai đi tới khu chưng cất.
Thùng Vân Khởi thứ ba làm muộn nhất, những thùng khác đã lục tục chuẩn bị lên rãnh mà Vân Khởi của hắn vẫn đang lẳng lặng chờ.
Hạ Việt múc một muôi nếm thử, nghiêm túc bình phẩm.
“Vẫn còn nổi bọt khí cơ à…”
Nam nhân nghe tiếng liền quay lại, chợt thấy Đỗ sư chẳng biết từ lúc nào đã đứng sau lưng mình.
Đỗ sư cười gật đầu với hắn, cũng nếm thử dung dịch. Lão nhân trầm mặc hồi lâu, cuối cùng lên tiếng hỏi: “Thiếu tàng chủ cảm thấy thế nào?”
Dung dịch đã có mùi cồn, hương vị cũng tốt, chỉ là cảm giác vẫn thiếu thiếu cái gì đó, Hạ Việt do dự một chút rồi mới nói: “Ta nghĩ chúng ta vẫn phải đợi thêm mấy ngày nữa.”
Thêm mấy ngày nữa, chiếc thùng này coi như ủ hơn một tháng. Đỗ sư nhìn hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-si-tuu-huu-dien/2712932/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.