Khi Dận thành bắt đầu tràn ngập không khí năm mới thì Vân Khởi của Hạ Việt cũng thuận lợi lên men xong.
Trên phố có không ít cửa hàng đã nghỉ, mấy người ở xa đều sớm rời Dận thành để về quê, ngay cả Hỉ Cửu Túy cũng chuẩn bị đóng cửa.
Trong khoảng thời gian này đa số khách đến chỉ mua rượu đem về, ở lại dùng cơm không có bao nhiêu, Thành chưởng quỹ và Phương quản sự rốt cục cũng rảnh rỗi được một chút.
So với năm ngoái thì năm nay Hỉ Cửu Túy có phần náo nhiệt hơn, Thành chưởng quỹ còn nhớ rõ lúc Hạ Việt mới đến, khi đó hắn đang ngồi sau quầy chán đến sắp mọc mốc. Mới qua một năm, không ngờ quán có thể có thay đổi nhiều như vậy.
Thành chưởng quỹ cầm chổi lông gà ở trên quầy tùy ý quét tới quét lui, Phương quản sự ngồi bên cạnh hít bụi cau mày, vừa ngẩng đầu lên định nói lại thấy thiếu phu nhân vén rèm cửa bước vào.
“Thiếu phu nhân sao lại đến đây?!”
Hai lang quan bị dọa hết hồn, vội vàng chạy ra nghênh đón, chỉ sợ người nọ bị sảy chân.
Thức Yến có tiểu hạ nhân của mình theo đỡ, thấy hai người trước mặt khẩn trương muốn chết, không nhịn được cười thành tiếng.
“Thành chưởng quỹ, Phương quản sự, hai người đừng lo, ta cũng không yếu đuối như vậy.”
“Ôi phu nhân ơi, ngài là bảo bối của thiếu gia đó, lỡ có gì chắc thiếu đương gia lột da ta mất!” Thành chưởng quỹ nhìn cái bụng tròn tròn của Thức Yến, bồn chồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-si-tuu-huu-dien/2712918/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.