Qua lễ Thiên Xảo, mạ bắt đầu nhảy nhánh trưởng thành.
Gọi là nhảy nhánh, tức là sau khi mạ đâm rễ thì bắt đầu chia nhánh, trở thành lúa non.
Lúc cấy mạ, người ta cắm ba bốn khóm mạ thành một gốc lúa, một gốc nhảy được tầm hai mươi nhánh thì dừng, cũng có nghĩa là một khóm mạ sẽ chia khoảng bốn năm nhánh. Bạch gia lại cấy mạ theo phương thức một khóm mạ là một gốc lúa, nhờ thế mạ có nhiều không gian để chia nhánh hơn, lúc lớn thì thân lúa sẽ chắc, bông cũng trổ được nhiều.
Thức Yến ngồi xổm trên bờ ruộng nhìn đám lúa non, trên mặt đều là tiếu ý: “Tướng công ngươi xem, tụi nó lớn quá chừng!”
Hạ Việt đứng bên cạnh ruộng lúa nhìn đồng lúa xanh mướt, trong lòng cũng rất vui sướng. Hắn lấy ra một cái mũ rơm to, đội lên cho Thức Yến, y đưa tay sờ sờ mũ rơm, ngửa đầu nhìn hắn.
“Của cha đưa cho đấy.” Hạ Việt cúi đầu nhìn y, “Buộc dây nón lại, đừng để bị cảm.”
Biết trượng phu quan tâm mình, Thức Yến ngoan ngoãn cột chắc dây lại, vành nón rộng lớn che khuất nụ cười ngọt ngào trên mặt y.
Đột nhiên, Hạ Việt nghe được Thức Yến “A” một tiếng, Thức Yến cúi người xuống một gốc lúa, cầm cái gì trong lòng bàn tay.
“Tướng công ngươi xem này!”
Đứa nhỏ đội mũ rơm to vui vẻ đưa hai tay lên trước mặt nam nhân, hào hứng nói, “Là nhện lưới đó!” (1)
Hạ Việt nghe vậy thăm dò nhìn vào trong tay Thức Yến, bên trong đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-si-tuu-huu-dien/2712887/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.