Người hầu đã chờ sẵn ở cửa miếu, thấy bọn Hạ Việt đi tới liền nhanh chóng tiến lên nghênh đón, Hạ Việt hỏi hắn có lạnh không, tiểu hạ nhân bèn cười hì hì trả lời không lạnh. Ba người cùng nhau đi xuống núi, trên đường có mấy khanh quan trông thấy Hạ Việt nên muốn đến chào hỏi, nhìn hắn nắm tay phu lang, cúi đầu chuyên chú nói chuyện với đối phương, cuối cùng cũng không dám tiến đến quấy rối.
Bước lên xe ngựa, họ trực tiếp rời khỏi núi Thất Lâm, lúc đến Hỉ Cửu Túy thì đã qua buổi trưa.
Phương quản sự phỏng chừng đang ở sau hậu viện xử lý sự vụ, nghe được thanh âm của mã xa liền chạy ra mở cửa.
Hạ Việt xuống xe trước, sau đó mới xoay người đỡ Thức Yến. Phương quản sự rốt cục toại nguyện thấy được mặt của thiếu phu nhân, thừa dịp Hạ Việt quay đi bèn quang minh chính đại ngắm nghía.
Hai má của Thức Yến có chút hồng, Hạ Việt đưa tay vuốt ve mặt y, ngón cái cọ xát, lại dùng mu bàn tay chạm thử, xác định y đại khái là do bị gió thổi chứ không phải bị lạnh thì mới an tâm.
Thấy Phương quản sự đứng ở trước cửa nhìn mình, Thức Yến ngượng ngùng kéo kéo áo khoác Hạ Việt, ý nhắc hắn có người ở đây. Hạ Việt lúc này mới xoay người lại, nhìn thấy Phương quản sự đang nở một nụ cười ý vị thâm trường. Hắn thiếu chút nữa cũng bật cười, không thể không biết ý nắm tay Thức Yến tiến lên chào hỏi.
“Năm mới vui vẻ, Phương quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-si-tuu-huu-dien/2712832/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.