Edit:Heidi_Nhược Vũ Các
Ngày hôm sau đến trường, không ít bạn học đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Đường Linh, có nghi ngờ, có khinh bỉ, có châm chọc, cũng có ghen tỵ, nói chung không có một người ánh mắt là hiền hòa!
“ Đường Đường, cậu rốt cuộc đã tới, cậu đi theo tớ!”
Chung Quả Giai vội vàng lôi kéo Đường Linh, đi tới một một chỗ yên tĩnh, vẻ mặt lo lắng, ấp a ấp úng nhìn Đường Linh, cuối cùng vẫn mở miệng nói, “Đường Đường, cậu hôm nay nên xin phép nghỉ về nhà đi!”
Đường Linh nhìn Chung Quả Giai vẻ mặt lo lắng, tươi cười nói, “Sao vậy? Lại có tin đồn?”
Sắc mặt Chung Quả Giai khổ sở nhìn Đường Linh một lát, sau đó gật đầu, ấp a ấp úng, vẫn là không nói ra lời!
Đường Linh nhìn vẻ mặt của cô bạn, cười khẽ một tiếng, “Là bởi vì chuyện đồn đại tớ bị bao nuôi sao?”
Chung Quả Giai nghe thấy lập tức trừng mắt thật to, trong mắt tràn đầy tức tối, nhìn Đường Linh không dời mắt, chậm rãi gật đầu, nhưng lại vội vàng nói, “Đường Đường, cậu đừng buồn, các cô ấy đều nói bậy bạ, nhưng hiện giờ cả lớp đều truyền tai nhau hết rồi, tớ nghĩ rằng cậu mau xin nghỉ về nhà đi, hai ngày nữa trở lại!”
Cô thật sự e ngại Đường Linh nghe thấy những người đó nói ra nói vô, sẽ phát điên mất, những người đó nói rất khó nghe, cô nghe không nổi!
Đường Linh vỗ về tay Chung Quả Giai “Yên tâm, sức chịu đòn của tớ siêu tốt, chút lời đàm tiếu này đối với tớ đâu tác dụng gì!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578282/quyen-2-chuong-44-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.