Edit:Heidi_Nhược Vũ Các
Một trong song bào thai Đường Ngọc Phượng cười nhạo một tiếng, hai anh em họ đã không còn đi học nữa, từ sớm đã bước chân vào xã hội, tiếp xúc người và việc cũng khác nhau, đương nhiên không ưa Đường Mộng Trân kiểu cô con gái cưng trong nhà!
“Đúng đấy, các người biết lão đại sao! Các người nếu thật nhìn thấy lão đại, đã sớm sợ đến mức tè ra quần rồi, còn tranh giành ai bảo kê ai sao! Ấu trĩ!”
Đường Hỷ Phượng không ưa nhất chính là trong nhà luôn đem hai đứa kia ra so sánh với anh em hắn, không phải chỉ là bọn chúng học giỏi hơn anh em chúng, thi được vào đại học thôi sao, hai anh em hắn bỏ học, gây không ít phiền phức cho gia đình!
Mà hôm nay nghe thấy Đường Mộng Trân và Đường Diệp nói cái gì lão đại, cái gì ai bảo kê ai, hai anh em song sinh cảm thấy, mình mới có tư cách nhất nói mấy cái này! Đường Mộng Trân mấy đứa kia chỉ là mấy đứa ranh đáng thương chưa nhìn thấy cảnh đời!
Quả nhiên Đường Mộng Trân nghe xong, sắc mặt không tốt lắm, có thể vì lớn hơn chúng nó vài tuổi, cho nên không thèm chấp nhặt với chúng nó! Nhưng điều này không có nghĩa là người khác cũng có thể nhịn, người không nhịn được nhất chính là Ngô Tĩnh Nhiên!
“Sao các người nói chuyện với chị Trân như thế! Các người học qua đại học sao? Các người biết đại học thế nào sao? Sớm bỏ học còn chưa tính, lại còn không lo tìm công việc tử tế để làm, cả ngày lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578278/quyen-2-chuong-41-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.