Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Hai người lại đồng thời mở miệng, quay sang nhìn nhau, họ đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khiêu khích! Đấu mắt tóe lửa một lúc, sau đó lại đồng nhất nhìn về phía Đường Linh!
Đường Linh hơi run rẩy bước ra từ phía sau cánh cửa, bước từng bước nhỏ, sau đó vụng trộm nhìn hai người dưới đất, ở lúc Triệu Nguyên cùng Mạc Quân Trần mở miệng lần nữa, cô đột nhiên lo lắng xua tay hô lên, “Tôi cái gì cũng không biết! Cái gì cũng không thấy!”
Mọi người nghe mà sững sờ!
Hồ nghi nhìn ba cô gái, trên đất hai người đè lên nhau, mà Đường Linh như một đứa bé bị kinh hách, cách hai người kia rất xa, nhìn hai người họ với ánh mắt phòng bị!
Đây là tình huống thế nào?
Tầm mắt Đường Linh như có như không chăm chú nhìn vào hai người quần áo xộc xệch đang nằm đè lên nhau trên đất kia, bộ dạng như muốn nói lại thôi, trông vẻ như bị làm cho sợ hãi!
Lúc này có người tinh mắt nhận ra vấn đề không ổn, không biết ai đó nói ra một câu, “Tư thế này có chút không nhã a!”
Mọi người khi mới đi vào, liền thấy hai người ngã đè lên nhau nằm trên mặt đất, đều khá bất ngờ, chưa kịp phản ứng lại thì lại thấy dáng vẻ Đường Linh giống như bị kinh hãi, cũng khiến họ không biết đâu mà lần!
Lúc này một câu nói kia, giống như mồi lửa, dấy lên đám cháy lan rộng khắp đồng cỏ!
Còn không phải ư!
Nhìn hai người kia mà xem, quần áo xốc xếch, cái không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578271/quyen-2-chuong-38-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.