Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Làm hết công việc ở cửa hàng đổ cổ mới về nhà, cô nhìn thấy cả nhà cô lớn đến chơi, mang theo không ít quà, chắc là đến thăm ông bà nội!
Ngô Quang Viễn nhìn thấy Đường Linh đi vào, lực chú ý lập tức tập trung đến trên người, thỉnh thoảng Đường Linh luôn bắt được ánh mắt dán lên người mình!
Thần sắc Đường Linh vẫn vậy, chỉ mở miệng chào một tiếng, rồi ngồi xuống bên cạnh, vô cùng yên tĩnh!
“ Lão tam sao bữa nay về trễ vậy? Nhà trường mới cho nghỉ đã đi chơi lung tung rồi, chuyện này không tốt đâu!”
Cô lớn Đường Tử Ngọc vừa nhìn thấy Đường Linh, đã trưng ra vẻ mặt nghiêm túc dạy dỗ, cô vốn là chủ nhiệm của một xí nghiệp quốc doanh, khi nói chuyện luôn toát ra vẻ lãnh đạo!
Mẹ Trương Hoa nghe xong, vỗi vã giải thích, “ Đường Đường nhà chúng tôi không phải đi chơi, con bé vừa mới đi học thêm về!”
Đường Tử Ngọc thản nhiên liếc Trương Hoa một cái, vẫn nghiêm nghị nói, “Học thêm là chuyện tốt, nhưng trẻ nhỏ ở lứa tuổi này đang phản nghịch, phải quản quản giáo cho chặt vào! Tôi nhớ là lão tam năm nay cũng phải thi lên trung học rồi? Phải cố thi cho tốt vào, tuy rằng may mắn được học ở Nhất Trung, thế nhưng nếu thành tích không theo kịp, cũng vô dụng!”
Cứ nhìn vào đôi long phượng thai Đường Kim Phượng, Đường Hỉ Phượng kia đi, còn nhỏ tuổi đã không lo học, học xong sơ trung là không chịu học nữa, giờ chỉ biết cả ngày lặn lộn ngoài đời.
Đường Tử Ngọc nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578253/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.