Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Lôi Tử là một người thông minh, nghe Đường Linh câu nói đó, liền đại khái đoán được, nhất định là cô nhân viên tên Vương Lệ kia xúi giục sau lưng nhân viên bán hàng Tiểu Cầm làm mấy chuyện xấu, biết rõ quan hệ Đường Linh cùng Lưu Triển Bằng, nhưng xúi giục Tiểu Cầm đắc tội với Đường Linh! Tiểu Cầm ngu ngốc, bị người ta gài bẫy! Nhưng lão đại làm sao biết được những chuyện này?
Đường Linh nhìn Lôi Tử, thấy ba người bọn họ đều bày ra vẻ mặt vô cùng khó hiểu, “Vừa lúc tiến vào vừa vặn nhìn thấy Vương Lệ nói gì đó với Tiểu Cầm, sau đó cô ta liền đến gây sự, mà việc làm hư cái chén, tôi nhớ lại mấy tháng trước chú Lưu không cẩn thận làm nứt, Tiểu Cầm chỉ là nhân viên mới thôi, không có ai chỉ dẫn làm sao biết được cái chén kia để đâu?”
Thuận tay cô cầm cái chén lên, nhấp ngụm trà, lại nói, “Cửa hàng trưởng Hứa từ trước đến giờ bị nhân viên cửa hàng đặt biệt hiệu là hắc diện thần, một nhân viên mới liên tục gây sự, chị ấy nói đỡ hộ không ít lời, đã là điều không bình thường, mà ánh mắt Tiểu Cầm nhìn chị ta, không phải là ánh mắt nhìn cấp trên của mình! Hai người đó nếu không phải là quan hệ thân thích, tôi thật không biết còn có quan hệ gì!”
Ba người nghe Đường Linh phân tích, trong lòng dâng lên vô hạn khâm phục, chỉ cần dựa vào một phần chi tiết nhỏ có thể suy ra ngọn nguồn, lòng của người này phải cẩn thận đến cỡ nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578242/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.