Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Lý Duyên Khánh có việc rời đi trước, Lục Phúc Châu Báu của Lý Duyên Khánh thiết lập tại tỉnh Thanh, lần này cố ý đến thành phố S tham gia đổ thạch, nhưng lại không ngờ đã uổng công một chuyến, trước khi rời đi vẫn oán trách vài câu, hai khối phỉ thúy kia của Đường Linh ông đều không mua được, Đường Linh hứa hẹn có cơ hội lần sau nhất định bán cho ông trước tiên, lúc này Lý lão mới mặt mày hớn hở, tán dương Đường Linh vài câu, chào hỏi Ngụy lão xong mới rời đi!
Ngụy lão mua được Hồng phỉ rồi vốn cũng muốn rời đi, nhưng Đường Linh nói với ông vài câu, ông liền không vội rời đi nữa, sau khi chuyển khoản thanh toán cho Đường Linh, vẫn ở lại khu giải thạch.
Lúc Lưu Triển Bằng đem khối mao liệu nặng 46 cân lên máy giải thạch, mọi người có chút không khống chế được! Đặc biệt là Vương Bình kia, sắc mặt có chút vặn vẹo, tuy rằng mao liệu chẳng phải của Lưu Triển Bằng, nhưng khi nhìn thấy ông ta là tiêu điểm của mọi người, trong lòng Vương Bình chính là khó chịu! Lưu Triển Bằng kia đều mất tất cả rồi, nên bị chà đạp ở dưới chân mới đúng!
Lưu Triển Bằng sau khi chuẩn bị xong, nhắm chuẩn một điểm giơ tay chém xuống, một nhát dao gọn gàng nhanh chóng! Dùng khăn ướt lau một chút, một mảnh lục sắc phá vỡ tràn ra!
“Mẹ nó! Lại xuất lục rồi! Nhìn bộ dáng là Thủy chủng!”
“ Còn để cho người ta sống không hả trời! Tôi cắt nhiều mao liệu như vậy, không xuất lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578216/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.