Chương trước
Chương sau
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Khối mao liệu này cũng không hề có một chút sương mù, chỉ là dưới đáy có một tia sương mù kim sắc chợt ẩn chợt hiện, khối mao liệu này rất lớn, Đường Linh căn bản không xê dịch nổi, chỉ có thể đi đường vòng ra phía sau nó, ngồi xổm người xuống quan sát cẩn thận.
Nhíu mày hướng về Lưu Triển Bằng đứng phía sau nói, “Chú Lưu, chú có thể bê nổi khối mao liệu này không? Giúp cháu dịch chuyển nó sang bên cạnh chút!”
Lưu Triển Bằng nghe thấy ngay lập tức tiến lên, Đường Linh nhường lối cho ông, Lưu Triển Bằng tháo cúc tay áo, giang rộng hai chân ra, ôm khối mao liệu dùng sức dời nó sang bên cạnh, khối mao liệu này rất lớn, người bình thường khí lực lớn thế nào mới dời được nó, có thể thấy Lưu Triển Bằng này vô cùng có sức lực!
Nhưng cho dù khí lực Lưu Triển Bằng rất lớn đi nữa, dời khối mao liệu này cũng hao tốn không ít thời gian, chờ đến lúc ông dời được khối hàng này sang bên cạnh, trên trán đã vã đầy mồ hôi, mặt cũng có chút đỏ au!
“Chú Lưu mệt nhọc rồi, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi!”
Đường Linh nhìn Lưu Triển Bằng đầu đầy mồ hôi, thân thể ông có chút mập ra, chắc là đã quen với cuộc sống nhàn nhã, nhưng hôm nay nhìn thấy tay nghề và sức lực của ông, có thể nhận ra ông ta cũng không phải loại người chỉ biết hưởng phúc thôi, ngày thường nhất định là không thiếu rèn luyện! Như kiểu người có tiền như ông, lại có vài người chịu để thân xác chịu khổ chứ, ai mà không nghĩ cách sai người dưới làm việc!.
Lưu Triển Bằng gật đầu, xoa mồ hôi trên trán, tùy ý chọn một khối mao liệu, không câu nệ tiểu tiết trực tiếp ngồi lên trên nghỉ ngơi! Đường Linh nhìn một cái khối mao liệu kia, trong lòng cười thầm, nếu Lưu Triển Bằng biết được, ông tùy tiện ngồi xuống, liền ngồi đúng lên khối phỉ thúy, sẽ có cảm giác thế nào đây!
Quay đầu lại, Đường Linh nhìn chăm chú các khối vụn lớn nhỏ mao liệu trên mặt đất, trong lòng có chút kích động, lớp sương mù của mao liệu này so với Hoàng ương lục vừa nãy còn nồng nặc hơn nhiều! Gương mặt lộ vẻ vui mừng, ngồi xổm người xuống cầm mao liệu lên tay, vật liệu tốt bực này thiếu chút nữa thì bị chôn vùi rồi!
Quả nhiên, là vàng sẽ có lúc phát quang! Chỉ có điều nó cũng không phải vàng, mà là phỉ thúy!
Lưu Triển Bằng thấy Đường Linh cầm lên tay các khối vụn mao liệu, thấy thật sự khó hiểu! Lẽ nào cô gái nhỏ đó kêu ông di dời khối mao liệu to kia ra, chính là vì khối vụn mao liệu này? Nhưng sao cô lại biết dưới khối mao liệu lớn kia đang đè lên một khối vụn mao liệu?
Càng theo chân Đường Linh, Lưu Triển Bằng càng cảm thấy Đường Linh sâu không lường được, có lẽ đi theo cô, ông thật sự sẽ đông sơn tái khởi (làm lại từ đầu)! Trong lòng ông chính là có thanh âm nói cho ông rằng, đi theo cô gái này là đúng!
Đường Linh không tiếp tục lựa chọn mao liệu, tuy rằng còn mấy khối đá cũng có luồng sương mù vây quanh, nhưng cô vẫn không muốn phô trương quá mức! Nếu cô lựa chọn ra hết những khối đá có phỉ thúy bên trong, nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn, cô chưa muốn nổi tiếng sớm vậy đâu!
Lưu Triển Bằng đẩy xe mao liệu, đi thanh toán cùng Đường Linh, khối mao liệu lựa đầu tiên có biểu tượng đẹp kia nặng 46 cân, dựa theo giá mỗi cân 1000 đồng để tính, trả hết hai vạn ba đồng, mà Đường Linh từ phía dưới khối mao liệu lớn kia móc ra khối vụn đó, người bán chỉ coi như phế liệu để bán, kết quả khối vụn đó chỉ tính Đường Linh 100 đồng thôi, vậy hai khối đá lớn nhỏ tổng cộng là hai vạn ba lẻ một trăm đồng!
Sau khi trả xong tiền, thì đến khu giải thạch, 3 cái máy giải thạch đều bị người khác chiếm dùng, Đường Linh chờ một lúc, nhìn những người này giải thạch, cô cũng học hỏi được nhiều điều bổ ích!
Trái ngược với người giải thạch mà nói, những người vây xem ngược lại càng hưng phấn dị thường, con người mà thường là không cách nào tránh khỏi sự hiếu kì!
Máy giải thạch số 1 chính là trợ lý tiểu Trần của Ngụy lão đang dùng, từ thủ pháp giải thạch có thể nhìn ra, cũng là người thành thục trong ngành, Ngụy lão đứng cạnh nhìn giải thạch, không có chú ý tới Đường Linh bên này, thần sắc có chút nghiêm nghị!
Người ngồi ở trước máy giải thạch số 2, Đường Linh nhìn hơi kĩ, đây chính là người đàn ông vừa nãy hai chọn một, ném xuống khối mao liệu vỏ đen, tiện nghi cho Đường Linh mua được!
Khối mao liệu trên tay người đàn ông kia đã cắt ra một nửa, từ thủ pháp nhìn ra được, tay nghề còn cao hơn Lưu Triển Bằng, phải biết danh hiệu đại vương ngọc thạch Lưu Triển Bằng này cũng không phải là chỉ là hư danh, vô luận là về phương diện đổ thạch hay giải thạch để đánh giá, đều coi như có thành tựu nhỏ!
Khối mao liệu này chưa thấy xuất lục, người đàn ông hiển nhiên có chút nóng nảy, quẹt mồ hôi trên đầu, nắm chặt dao giải thạch trong tay, do dự không biết xuống tay từ bên nào!
Đường Linh thấy lắc đầu cười khẽ một tiếng, thực sự là lãng phí một tay nghề kĩ thuật tốt của ông ta!
Chú ý tới tầm mắt Đường Linh, Lưu Triển Bằng nhìn sang theo, người đàn ông đang giải thạch kia, thực ra là người quen!
“Đường tiểu thư quen biết người giải thạch kia?”
Đường Linh chỉ cười nói, “Chỉ là khi vừa nãy lựa chọn mao liệu có nhìn thấy anh ta, chú biết anh ta?”. Trong mắt mang theo chút dò hỏi.
Thấy Đường Linh cảm thấy hứng thú với người kia, Lưu Triển Bằng gật đầu mở miệng nói, “Anh ta gọi là Khánh Hỉ, ngày trước là thợ điêu khắc ngọc thạch trong Trân Bảo Trai của tôi, giống như trước đây tôi mua ngọc thạch về, chế tác thành nữ trang đều là trải qua tay anh ta! Sau khi tôi bị người ta mưu hại, bị ép đóng cửa xưởng gia công châu báu, sau đó đã không gặp lại anh ta nữa, không nghĩ tới anh ta cũng bắt đầu chơi đổ thạch!”. Trò chơi đổ thạch mười lần đánh cuộc chín lần thua này, không có kinh nghiệm mà chơi đổ thạch, vậy thì chỉ như ném tiền qua cửa sổ!
“Ngọc thạch của chú có xưởng chuyên gia công?”. Đây là Đường Linh không biết, cô cứ nghĩ rằng ngọc thạch của bọn họ đều là tìm xưởng gia công hộ, không nghĩ tới còn có xưởng gia công riêng!
“Đương nhiên là có, các công ty châu báu có quy mô một chút đều sẽ xây dựng xưởng gia công riêng, như vậy chi phí gia công châu báu sẽ thấp hơn nhiều so với thuê bên khác làm!”. Lưu Triển Bằng chậm rãi nói, “Nhưng loại xưởng gia công này không nhiều, các cửa hàng quy mô nhỏ đều là tìm người khác gia công!”
Đường Linh gật đầu, Lưu Triển Bằng ăn cơm nghề châu báu này nhiều năm rồi, kinh nghiệm phong phú điểm ấy là không thể nghi ngờ!
Đợi kia với Khánh Hỉ cắt xong toàn bộ mao liệu, sau đó thất hồn lạc phách rời đi, Đường Linh thấp giọng bên tai Lưu Triển Bằng nói vài câu, vẻ mặt Lưu Triển Bằng khó hiểu, trông thấy biểu tình thản nhiên của Đường Linh, trầm tư một chút, cầm lấy khối vụn mao liệu mới dùng 100 tệ để mua kia, đi lên phía trước giải thạch.
Trần Triển Bằng vừa ngồi vào trước máy giải thạch, liền khiến cho mọi người chú ý tới, phải biết, vừa nãy Lưu Triển Bằng mới giải ra Cao Băng chủng Hoàng ương lục kích cỡ bằng hai bàn tay! Phải biết chính bọn họ vây xem một ngày, cũng chưa chắc có thể nhìn thấy mấy khối đá xuất lục! Mà bây giờ ông ta lại muốn giải thạch! Mọi người đương nhiên quan tâm! Rất nhiều người đều đang suy đoán, Lưu Triển Bằng này có thể lần nữa xuất lục hay không! Tuy rằng Lưu Triển Bằng đã phá sản, nhưng kĩ thuật đổ thạch của ông ta cũng đâu “Phá sản”!
Đang lúc mọi người sốt sắng quan tâm, Lưu Triển Bằng ông lại đâu vào đấy dùng khăn ướt lau xung quanh một vòng khối mao liệu đang cầm trên tay, dựa theo lời Đường Linh mới nói, tại đầu lồi ra kia cắt xuống một nhát dao thứ nhất!
Rào!
Một dao kia vừa cắt xuống, vết cắt lập tức lộ ra một màn hồng quang chói mắt!
“ Xuất rồi! Lại xuất nữa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.