Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“Thành quỷ?”. Đường Linh cười nhẹ một tiếng, “Vậy còn không bằng kiếp sau làm vợ chồng, chú còn có thể bạo hành hắn ta!”. Trong giọng nói mang theo sự lạnh bạc nhàn nhạt.
Trong phút chốc bầu không khí căng thẳng bị quét sạch, lực chú ý của mọi người đều chuyển tới trên người cô gái nhỏ ngồi trong góc khuất kia, người kinh hãi nhất không ai bằng chính là tên cầm đầu Phùng Tam kia, cô bé ngồi yên vị đối diện với hắn, vậy mà nãy giờ hắn không chú ý nơi đó có người!
Đây đối với Phùng Tam loại người lăn lộn trên giang hồ sống cuộc đời liếm máu trên lưỡi đao mà nói, tính cảnh giác tuyệt đối là một món vũ khí bảo vệ tánh mạng, thế mà hôm nay hắn dĩ nhiên mất tính cảnh giác!
Lưu Triển Bằng ngây ngốc nhìn Đường Linh, hoảng hốt một chút, mới nhớ tới cô gái nhỏ này, muốn mở miệng nói gì, lại như bị mắc kẹt, nhớ tới lời đứa nhỏ này nói, trong lòng pha trộn đủ loại mùi vị lẫn lộn! Ánh mắt phức tạp nhìn Đường Linh, kèm theo chút không hiểu!
Đường Linh không hề để ý tới phản ứng của mọi người, tay trái chống cằm, tay phải để lên bàn, ngón trỏ gõ lên mặt bàn, phòng khách an tĩnh chỉ có tiếng vang lộp bộp.
Đường Linh đột nhiên ngẩng đầu lên, lười biếng nhìn Phùng Tam, chậm rãi nói, “Đòi tiền mà thôi, ngồi xuống bàn bạc là được rồi!”. Tiện tay làm ra tư thế mời đối với Lưu Triển Bằng, sau đó cả người ngả ra phía sau dùng một loại phương thức tựa lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578204/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.