Edit: Heidi
Thập niên 80 tại thành phố S các cao ốc đã được xây lên, vào lúc đó nhà cửa được các cơ quan phân cho, ba của Đường Linh làm việc tại một công ty xe điện, công ty cho phân cho 2 căn nhà, một căn để cha mẹ Đường Linh và ông bà nội cùng ở, một căn khác thì để cho chú ba, em trai thứ ba của cha cô là Đường Quốc Hoa ở.
Trường học cách nhà Đường Linh khá gần, men theo con đường quen thuộc đi về nhà, lúc này kiến trúc đều là 7 tầng một tòa lầu, thân tòa cao ốc màu xám tro, cửa lầu bằng gỗ, gợi lên cho Đường Linh cảm giác thân thuộc!
Về đến nhà cha còn chưa tan sở, mẹ đang ở nhà bếp làm cơm, một khắc kia nhìn thấy mẹ, tâm Đường Linh thấy bình yên lạ, loại cảm giác gia đình này đã bao nhiêu năm rồi cô không được cảm nhận được!
Đường Linh giang hai tay ra ôm lấy mẹ đang đứng nấu cơm, cười ngọt ngào nói,” Mẹ, con đi học về rồi!”.
Mẹ cô – Trương Hoa năm nay đã 32 tuổi, sanh con xong chút mập ra, nhưng cũng là một mỹ nhân, làm việc tại xưởng đá mài trong thành phố, là một công nhân phổ thông, cuộc sống trôi qua cũng tạm ổn.
Mẹ là người thiện lương, gả vào nhà họ Đường vừa cần cù lại hiếu thuận, chỉ là từ xưa tới nay quan hệ mẹ chồng con dâu là khó xử nhất, mẹ chồng – Lý Hồng Cầm luôn tìm mọi cách xoi mói, cha Đường Linh là Đường Quốc Bân bị kẹp ở giữa thật là làm khó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578195/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.