Edit:Heidi
Đường Linh đang ngồi tại khu nghỉ ngơi, đang tiêu hóa sự thực mình đã trùng sinh, giơ tay lên day huyệt thái dương, cô kinh ngạc phát hiện bàn tay chảy máu trước đó, giờ lại hoàn hảo không chút thương tổn, ngay cả một vết xước da đều không có!
Cô nhớ rõ ràng là tay bị chảy máu, tại sao lại như vậy?
” Đường Linh, cậu bị gì vậy? Nãy sao tự dưng té lăn quay ra? ” Bé trai vừa dùng khăn mặt lau mồ hôi vừa hỏi, uống gần nửa bình nước trong tay, tiến đến cạnh Đường Linh tùy ý ngồi xuống nghỉ ngơi.
Đường Linh nghe vậy liền thấy quẫn bách, ngã chổng vó nằm trong đống rác, thực sự nghĩ lại mà kinh!
” Uhm, không cẩn thận bị ngã. “
Cô hơi nghiêng đầu nhìn bé trai một chút, Đường Linh lắc đầu, không phải không thừa nhận thế giới này quả thực kỳ diệu, bạn vĩnh viễn sẽ không tưởng tượng nổi giây tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì!
” Không té bị thương chứ? ” Bé trai tùy tiện hỏi một câu, lại uống một hớp nước lớn.
Đường Linh cong khóe miệng, bé trai này cũng không tệ lắm, không vì chuyện mình bị ngã trong đống rác mà cười nhạo mình.
” Không sao, không có việc gì! Vừa nãy cám ơn nhé! “
” Không có gì, đều là bạn học, nên làm! “
Đường Linh gật đầu, không đáp lời tiếp, bởi vì cô vẫn không nhớ lại được bé trai này là ai, chỉ cảm thấy nhìn quen mắt.
” Chu Nghị cậu chạy thế nào a? Xếp thứ mấy? “
Một giọng nói thanh lệ của nữ sinh từ đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578190/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.