Người Mạt Kình Lộc phái đi tìm tung tích Đại Quảng phát hiện ông ta ở sòng bạc, ông ta sau khi cãi nhau với Tô Mẫn Dung thì bỏ đi, ngày đêm ở sòng bạc. Ngay cả vợ mình bỏ đi đã vài ngày cũng không hay, khi tìm được Đại Quảng, ông ta đang say khướt hét lớn, dúi tay vào túi quần, lấy ra chút tiền ít ỏi còn lại.
Mạt Kình Lộc sau khi biết tin này, thoáng trầm tư một lát, rồi đi tìm Tô Kha.
Anh tìm Đại Quảng, cũng chỉ vì Tô Kha, là để cho cậu trút giận, nay đã tìm được, tuy anh nghĩ có một số việc không để cậu biết thì tốt hơn, nhưng Mạt Kình Lộc không muốn để trong lòng việc này, cũng không muốn gạt Tô Kha.
Xe chạy khá nhanh, trong lòng có chút gấp, muốn nhanh chóng trông thấy Tô Kha, chưa tới mười phút đã đến nơi.
Bởi vì không có báo trước, Tô Kha cũng không có chuẩn bị, Mạt Kình Lộc vào ngồi trong phòng Tô Kha, khắp phòng đều bừa bộn. Giống như những cậu bé khác, cậu cũng không có nghiêm túc quét dọn, thứ gì dùng xong là quăng luôn ở đó, tranh vẽ, cọ, màu nước bị ném lung tung trên đất, trong mớ hỗn độn đó có mấy bức tranh cậu vừa vẽ xong bị gió thổi lay động.
Trong ấn tượng của Mạt Kình Lộc, anh chưa bao giờ thấy mặt này của Tô Kha, người đàn ông anh tuấn hơi hơi buông lỏng, nhìn về phía Tô Kha, mỉm cười nói: “Không nghĩ tới cậu nhóc của anh còn là một con mèo lười.”
Tô Kha nghe anh nói thế, mặt đỏ cực kỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quan-quan-cung-nam-hai/1352354/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.