“Hắn luôn nhớ đến phát súng kia.....” Ngồi ở xe lăn, người đàn ông suy yếu không ngồi thẳng nổi, nhìn theo Phương Quý Khải được bác sĩ đẩy vào phòng mổ, khuôn mặt hắn trắng bệch, đưa những ngón tay mảnh mai che khuất đi gương mặt mình.
Che đi sắc mặt hiện tại của mình, khuôn mặt ẩn hiện nhìn không rõ tâm trạng của hắn.
Tuy Tam thiếu đã ra sức ngăn chặn chuyện lần này bị phơi bày, nhưng cuối cùng nó vẫn bị lộ ra, vài ngày sau, tin tức được đăng tải trên tờ nhật báo Dân Sinh, trên trang đầu tờ báo giật một tít lớn là “GIỚI CHÍNH TRỊ VÀ THƯƠNG GIỚI: BÍ MẬT ĐẰNG SAU BỨC MÀN NHUNG”, tin tức lần này chiếm hết cả trang báo, bọn họ dường như không hề sợ hãi.
Trên bài báo, từng câu từng chữ đều bóp méo sự thật.
Lúc Tô Kha về nhà, Đoạn papa đang xem báo, vẻ mặt chăm chú, hắn nhìn thấy Tô Kha đến gần, tay chân chút luống cuống, đem tờ báo giấu đi, nhưng lại không thể che hết, Tô Kha bước đến gần, liền nhìn thấy dòng tiêu đề in đậm trên mặt báo.
Ai cũng không dự liệu được chuyện lại trở nên ầm ĩ như vậy, đêm đó, Tô Kha không ngừng gọi điện cho Mạt Kình Lộc, điện thoại vẫn đổ chuông nhưng lại không có ai bắt máy.
Cậu ngủ không được, cũng không yên lòng, cuối cùng nhìn trộm cánh cửa phòng đang đóng chặt của Đoạn papa một lúc, rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Đêm khuya, gió lạnh thổi hiu hiu, cậu đón taxi tới chỗ Mạt Kình Lộc.
Người ở đây được giới truyền thông nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quan-quan-cung-nam-hai/1352349/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.