Chương trước
Chương sau
Thái hậu chủ trì đại cuộc, giờ mọi người đều có mặt đầy đủ nên để đám tú nữ thử sức. Đám tú nữ thi nhau ca múa làm thơ, Gia Luật Cẩn cùng Gia Luật Hy đều phải cho ý kiến, chỉ là mắt của Gia Luật Hy chung thủy không rời khỏi Niên Khai Điềm. Đây để hoàng hậu cùng thái hậu rất bất mãn
Niên Khai Điềm một bộ dáng bị dày vò, nàng xuất thân từ nhà võ, mấy thứ nho nhã này hoàn toàn không có hứng thú nhưng vẫn phải ngồi đó chịu tra tấn chỉ vì cầu mong toàn mạng hồi Lan Châu. Chỉ là nhìn các nàng liễu yếu đào tơ, phất phơ ống tay áo dài đột nhiên nàng choáng váng quá.
Ai biết lúc này Thủy Ảnh Diêu đột nhiên đứng giữa cung điện to phúc thân bẩm: “Năm ngoái đã có dịp gặp qua Niên cô nương cùng thất điện hạ một mặt, thần nữ mạo muội muốn cùng Niên cô nương đọ sức một lần, không biết thái hậu, hoàng hậu nương nương, thái tử điện hạ, thất điện hạ có chuẩn?”
Thái hậu ngạc nhiên hỏi: “Nguyên lai Thủy cô nương đã từng gặp qua Hy nhi sao?” Sao nàng chưa từng nghe có người đề cập đến chuyện này? Mắt lại không tự chủ nhìn Gia Luật Hy.
Gia Luật Hy sớm đã không còn nhớ rồi, huống hồ lúc đó hắn bịt mắt căn bản nhận không ra Thủy Ảnh Diêu. Chỉ là Thủy gia thì hắn nhớ, vì vậy hắn khách khí hỏi: “Cho hỏi Thủy tiểu thư cao danh, năm đó đến Thủy phủ bổn điện hạ không còn nhớ nữa.” Câu này là khẳng định lòng hắn không có Thủy Ảnh Diêu.
“Thần nữ khuê danh Ảnh Diêu, năm đó cùng thất điện hạ tỷ thí cầm nghệ, điện hạ đã nhớ được?” Thủy Ảnh Diêu dịu dàng lại lần nữa hướng Gia Luật Hy phúc thân, đôi mắt mị người hướng hắn nháy một cái lại tặng hắn một nụ cười câu hồn. Năm đó hắn vừa về đến Lan Châu không lâu thì nàng nhận được một lá thư không đáp ứng sự kiến nàng tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Chính vì vậy phụ thân mới không tiếp tục cùng tiêu cục của Niên gia giao thiệp nữa. Chỉ là hôm nay khác rồi, hắn là vương tử còn nàng lại nằm trong danh sách tú nữ kỳ này mặc hắn lựa chọn. Mà nàng từng gặp qua hắn, đương nhiên sẽ nổi bật hơn những người còn lại rồi.
“A, đã nhớ.” Gia Luật Hy khẽ gật đầu.
Thái hậu nghe vậy lập tức bị Thủy Ảnh Diêu hấp dẫn, lại hiếu kỳ hỏi: “Các ngươi làm thế nào gặp nhau a? Vì sao chuyện quan trọng thế này cũng không người kể cho ai gia biết?” Nếu là đã từng gặp mặt thì dễ dàng hơn rồi.
Thấy Thủy Ảnh Diêu muốn nói, Gia Luật Hy nhanh chóng đứng lên chấp tay đáp trước: “Hồi lời của hoàng tổ mẫu, năm đó tôn nhi cùng Điềm Điềm áp tiêu đến Đại Lý tự do Thủy thượng thư đứng ra tiếp nhận được Thủy thượng thư mời lại dự sinh thần yến của Thủy công tử, mọi chuyện chỉ có như thế.”
“Thế như Thủy cô nương lại nói có giữa các ngươi có tỷ thí a.” Hoàng hậu cười xuất phát từ nội tâm, xem như nhi tử của nàng cùng vị tiểu thư của Thủy gia đây là có duyên, còn phận chính là đợi nàng cùng thái hậu tác thành.
“Vâng, thần nữ vốn muốn tỷ thí cùng Niên cô nương nhưng điện hạ lại trước một bước chấp nhận tỷ thí của thần nữ.” Nàng là nói như thế ám chỉ Gia Luật Hy nhìn trúng nàng nên mới như vậy, đây cũng ám ý khẳng định quan hệ của nàng cùng hắn để không người dám có ý định với hắn nữa.
Thái hậu cười hài lòng gật đầu, thế nhưng còn chưa kịp nói gì đã nghe Gia Luật Hy lại nói: “Bổn điện hạ cũng nhớ rõ năm đó không chỉ có tỷ thí với mỗi mình Thủy cô nương.” Còn dám bức hắn vào thế khó nữa, nếu hôm đó không phải vì Điềm Điềm hắn mới không thèm động. Để Hứa Bộ Nam ‘gả’ đến đây đỡ phải xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Thúy Ảnh Diêu vì một câu nói này lập tức biến thành trò cười của không ít người. Mặt nàng đỏ bừng cúi thấp, hai tay dưới ống tay áo gắt gao túm chặt váy, hận không thôi.
Thái hậu lập tức nắm rõ cuộc diện hiện tại, lực chú ý xoay vòng một cái đặt toàn bộ trên người Niên Khai Điềm vẫn đang tự biến mình thành không khí kia, “Niên cô nương, nếu Thủy cô nương đã hai lần mở miệng, ai gia nghĩ ngươi cũng sẽ không tiếp tục từ chối nữa chứ?” Một nữ tử như vậy, nhìn ăn mặc lẫn tướng đi đều nồng nặc võ khí, nàng không tin Niên Khai Điềm sẽ biết cầm kỳ thi họa.
“Hoàng tổ mẫu!” Gia Luật Hy lại lần nữa khom lưng chấp tay thay Niên Khai Điềm đỡ lời: “Cầm nghệ của tôn nhi là do Điềm Điềm chỉ dạy nên mới thắng được Thủy cô nương. Nếu là Thủy cô nương cảm thấy không cam lòng thì nên tiếp tục tỷ thí với tôn nhi mới đúng, thắng được tôn nhi mới nghĩ đụng đến nàng.” Khẩu khí của hắn hiện đã bắt đầu có chút lãnh rồi.
Gia Luật Cẩn nhếch môi, thú vị a, không ngờ còn có chuyện này. Xem ra tiểu tử này đến trước mặt hoàng tổ mẫu còn dám mắt không nháy mặt không đổi sắc nói dối bao che a! Bất quá chuyện này hắn cũng có phần lỗi, vậy nên. . . “Hoàng tổ mẫu, tôn nhi cảm thấy hoàng đệ nói có lý, vẫn là để Thủy cô nương tỷ thí cùng hoàng đệ đi.”
Hoàng hậu cùng thái hậu đồng loạt quay sang trừng mắt Gia Luật Cẩn, thiếu chút nữa là lột da rút xương hắn luôn. Chỉ là hắn vẫn bày ra thái độ đây là đạo lý không người có thể thay đổi được, không hề quan tâm đến.
“Thủy cô nương, mời.” Gia Luật Hy đợi qua một lúc thấy không ai nói gì, hắn đưa tay thỉnh Thủy Ảnh Diêu khảy cầm, hắn cũng ngồi xuống để người mang cầm đến.
Thủy Ảnh Diêu hơi ngẩng đầu đổi lại một bộ mặt mỉm cười: “Vậy thần nữ bêu xấu một lần, còn thỉnh thái hậu, hoàng hậu nương nương, thái tử điện hạ, thất điện hạ cùng mọi người ở đây chớ chê cười.” Dứt lời nàng cũng ngồi xuống nhìn Gia Luật Hy.
Thấy hắn gật đầu, nàng bắt đầu cùng hắn khảy cầm. Cũng như lúc ở Thủy phủ vậy, cầm âm cực kỳ mị nhân tâm. Ngày thua dưới tay Gia Luật Hy thì Thủy Ảnh Diêu cũng không ngừng tôi luyện, nên lúc này cũng xem như sánh được với cầm âm của Gia Luật Hy.
Thái hậu cùng hoàng hậu đầy hai lòng luôn miệng cười khen ngợi hai người xứng đôi, ở cùng sẽ rất hòa hợp. Gia Luật Cẩn lại đầy hứng thú nhìn đôi mày kiếm đang cau lại của Gia Luật Hy. Đây có nghĩa là Gia Luật Hy cũng nghe được và cực kỳ không hài lòng. Mắt hắn đưa đến chỗ Niên Khai Điềm chỉ thấy nàng cầm đũa mãi mê ăn không thể chú ý gì, quả nhiên là tư thái của người sớm buông bỏ.
Khi cầm âm kết thúc, vẫn là như lần đó Thủy Ảnh Diêu thua cho cái điệu kết thúc của Gia Luật Hy. Nàng không thể nhanh lại liên khúc như hắn được, vì vậy đứng lên khẽ nói: “Thần nữ lại thua rồi, cầm nghệ của điện hạ quả là xuất chúng, được cùng điện hạ hòa tấu tận hai lần, cho dù là thua vẫn cảm thấy vinh hạnh.”
“Thủy cô nương quá lời.” Gia Luật Hy không mặn không nhạt khách sáo cho có lệ, mắt hắn thậm chí không buồn nâng lên.
Sau khi Thủy Ảnh Diêu về chỗ, thái hậu lại nhìn sang Niên Khai Điềm: “Mọi người đều là biểu diễn tài nghệ, Niên cô nương hẳn cũng nên phô chút tài nghệ để ai gia cùng mọi người thưởng thức chứ.” Đây là không thèm hỏi mà trực tiếp bức Niên Khai Điềm biểu diễn.
---Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển---
Niên Khai Điềm đang ăn bị điểm danh lập tức thả đũa xuống, đến thắt lưng cũng ngồi thẳng hơn, nhìn thái hậu chằm chằm. Bảo nàng biểu diễn, cầm kỳ thi họa đều không biết, nàng biết biểu diễn cái gì đây.
“Hồi lời của thái hậu, dân nữ. . .”
“Điềm Điềm múa tiên đi, ta tấu nhạc cho nàng.” Tuy biết hoàng tổ mẫu làm khó nàng nhưng Gia Luật Hy vẫn đưa ra đề nghị này. Bởi hắn biết được nhuyễn tiên của nàng là không người có, lại nói một nơi như kinh thành như hoàng cung làm sao có nữ tử biết múa tiên. Đây là để nàng xuất chúng nhất trong đoàn người.
Gia Luật Cẩn vỗ tay cười, “Trên đường hồi kinh từng thấy được tiên pháp của Niên cô nương bổn cung cũng chưa từng lĩnh giáo, nay có cơ hội phiền hoàng đệ thay bổn cung cùng Niên cô nương tấu khúc rồi.” Chỉ cần có hắn xuất hiện, cho dù hoàng tổ mẫu muốn làm khó thì cũng không có cơ hội.
Niên Khai Điềm đành chấp nhận, nàng đứng lên bước ra đại điện. Hoàng hậu như là tốt bụng hỏi: “Niên cô nương cần tiên thế nào, để cung nhân đi lấy.”
“Hồi lời của hoàng hậu nương nương, dân nữ có tiên không cần cho người đi lấy.” Nàng chấp tay nói xong, từ thắt lưng kéo ra nhuyễn tiên chín đốt mà phụ thân đặt chế cho nàng khiến mọi người trầm trồ một phen.
Gia Luật Cẩn cầm lấy một thanh trường kiếm, chuôi bằng vàng điêu khắt tinh xảo, lưỡi kiếm sắc bén từ trên bước xuống. Hai người đứng đối diện khách sáo ôm quyền chào nhau xong, đợi nốt nhạc đầu tiên của Gia Luật Hy khảy lên liền bắt đầu động thủ.
Tiếng nhạc cùng ca từ ấm áp lại có chút ngọt ngào xem lẫn bi thương của Gia Luật Hy vang lên cùng mới lúc với hai loại binh khí khiến người không thể nào rời mắt được.
Không chỉ nhuyễn tiên đặc biệt của Niên Khai Điềm, mà hàn quang vì nhuyễn tiên trong tay nàng xoay vòng trong vô cùng ma mị lại rất đẹp mắt, không người nhìn thấy bao giờ.
Ngày hôm đó, ta xoay chuyển hết thảy kinh đồng
Chẳng vì siêu độ, chẳng vì kiếp sau, chỉ vì hơi ấm của nàng
Một đời đó, ta chuyển sơn chuyển thủy, chỉ vì muốn gặp lại nàng trên đường
~o~
Chuyển sơn chuyển thủy chuyển phật pháp
Chỉ vì muốn gặp lại nàng trên đường.
Chuyển sơn chuyển thủy chuyển phật pháp
Chỉ vì muốn gặp lại nàng trên đường.
~o~
Hạc trắng trên trời cho ta mượn đôi cánh tinh khiết
Ta sẽ không cao bay xa chạy
Bay đến con đường lý tưởng liền sẽ trở về
Bầu trời chiếu rọi ánh trăng sáng
Để gương mặt nàng trôi nổi trong tim ta
~o~
Gương mặt xinh đẹp của nàng
Lặng lẽ trôi nổi trong tim ta
Gương mặt xinh đẹp của nàng
Lặng lẽ trôi nổi trong tim ta
~o~
Chuyển sơn chuyển thủy chuyển phật pháp
Chỉ vì muốn gặp lại nàng trên đường.
Chuyển sơn chuyển thủy chuyển phật pháp
Chỉ vì muốn gặp lại nàng trên đường.
Các ngón tay thon dài trắng noãn của Gia Luật Hy lưu loát chạy trên cầm huyền, như thể hắn chỉ là đang nghịch nước mà thôi. Chỉ thấy hắn đảo hai vòng trên cầm huyền để kết thúc, khi âm cuối của bản nhạc của chưa rơi, đã thấy hắn phi thân đến ôm lấy thân thể đang xoay vòng của Niên Khai Điềm. Tay hắn nắm lại cái tay đang cầm nhuyễn tiên tạo thành lốc xoáy nhỏ trên không trung chậm rãi hạ xuống, quấy vào kiếm vừa chém tới của Gia Luật Cẩn.
Niên Khai Điềm bỗng chốc rơi vào lồng ngực ấm áp kia để nàng không tự chủ phải nâng mặt lên nhìn. Lần trước hắn ôm nàng, cách y phục mùa đông dày cùng với áo khoác của cả hai, nhưng hiện ở trong đại điện có lò sưởi ấm căn bản không có áo khoác. Mà ánh vào mi mắt nàng, chính là nụ cười ấm như xuân phong của hắn, lại thêm đôi mắt hổ phách mị hoặc mang theo túng sủng nhớ thương kia để nàng triệt để hóa thạch.
Gia Luật Cẩn cũng không nghĩ đến Gia Luật Hy sẽ lao đến như vậy. Vì là múa nên động tác của hắn cùng Niên Khai Điềm chủ yếu thiên về nhẹ, mà tiểu tử này xuất hiện tạo thành âm thanh lớn như vậy a. Hắn là muốn giúp đỡ, muốn chuộc tội có được hay không, cũng không cần ăn dấm chua như vậy.
Quả thực Gia Luật Hy là ăn dấm chua, hắn nào muốn để nàng cùng nam nhân khác xuất hiện cùng một chỗ chứ, vì vậy nên cuối cùng hắn mới lao ra ngoài. Kết thúc, người cùng nàng đứng chung một chỗ phải là hắn.
---Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển---
Tiểu kịch trường:
Sất Vưu Thần cùng Sẫm Hảo Nguyệt đang duỗi người ở ngoài sân đột nhiên bị mấy tiếng 'loa loa loa' làm giật mình quay lại. Chỉ thấy Luna nương leo lên tận nóc nhà, một tay chống eo một tay cầm loa cố gắng lấy sức la to.
Sẫm Hảo Nguyệt nhịn không được hô to hỏi: “Luna nương đây là muốn làm gì nga?”
“Phát loa thông báo cho chúng nó về nhà gặp mặt bằng hữu mới.” Luna nương cầm loa phát xuống một đoạn.
Hắc tuyến chảy dài trên gương mặt tuấn tú của Sất Vưu Thần, “Thời đại nào rồi a, chẳng phải gửi cái mail là xong rồi sao?”
Luna nương tự vỗ trán: cũng phải ha, tự nhiên leo lên cao nguy hiểm như vậy làm gì. Thôi vẫn là bò xuống vậy.
Cung Vô Khuyết cùng Mã Phi Yến vừa mua đồ ăn sáng về, vừa lúc thấy Luna nương bò xuống liền thắc mắc hỏi. “Chuyện gì đó?”
“Về check mail đi.” Sẫm Hảo Nguyệt bĩu môi nói một câu rồi chạy nhanh vào check mail.
Lát sau:
Bốn cái đầu chụm lại đọc thông báo trên.
“Hố mới đã đào, Khí Nữ Mãn Thích’ tại Vọng Thư Uyển, mọi người đọc kỹ giới thiệu hẳn nhảy hố nha.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.