Edit: Lệ Hy
Trịnh Tú Thanh tự nhiên sẽ không nghe.
Với bất cứ kẻ nào cũng không nghe.
Bởi vì tuổi tác bên ngoài của Khương Lệnh Nghi không có cách nào làm cho người tin phục.
Khương Lệnh Nghi nhìn Trịnh Tú Thanh theo người hầu rời đi. Lần đầu tiên cảm thấy sức lực nhỏ bé của mình thật đáng buồn.
Trong lều, phần lớn người sống sót đều không có người nhà, cho nên chỉ có thể tiếp tục nằm ở trong này dưỡng thương.
Tuy nhiên một đời kia Triệu Thiên Thụy từng nói đến, thân thể nàng tuy gầy yếu, nhưng thuở nhỏ thô sinh thô dưỡng, trái lại thể chất không tệ, nhưng Khương Lệnh Nghi vẫn không dám xem thường, từ vạt áo xé xuống một mảnh vải bịt mũi và miệng. Rời xa mọi người, cuộn mình trong một góc. Ngủ thật say.
Trong lúc ngủ mơ đều là tình cảnh của một đời trước.
Một đời trước, nàng cũng không bị lây ôn dịch, nhưng cô mẫu (chị/em gái của bố) của nàng đến đón lại không may bị lây nhiễm.
Cuối cùng là hắn, trưởng công tử Từ gia Từ Bá Khanh đến tìm tiểu nhi tử của thần y Triệu Thiên Thụy để chữa bệnh cho cô chữa bệnh. Triệu Thiên Thụy đam mê nghiên cứu nghi nan tạp chứng (những chứng bệnh khó),bởi vậy thành danh, cứu trị rất nhiều người bị nhiễm ôn dịch.
Nhưng mà người chết lại vô số, một xe lại một xe thi thể bị kéo đến vùng ngoại ô, thiêu đốt oán khí ngút trời.
Khi đó nàng cực kỳ sợ hãi, canh giữ ở bên cạnh cô, khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nhat-the-hoan/3243023/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.