Chương trước
Chương sau
- Phàm là cải cách thì luôn có cản trở, cũng luôn có khó khăn bất ngờ xuất hiện.

Liễu Tuấn thong thả nói, ngữ khí rất bình tĩnh.

Cao Trường Hoành bình ổn giá nhà đất ở Giang Hán, so với khi xưa y thực hiện ở Ngọc Lan, bất kể hoàn cảnh bên trong hay bên ngoài đều tốt hơn nhiều. Khi đó Liễu Tuấn có thể nói là trong gian ngoài khó, ứng phó vất vả, ít nhất không có một bí thư tỉnh ủy toàn lực ủng hộ.

Đó là sự khác biệt giữa Cao Trường Hoành và y, Cao Trường Hoành phải nắm chắc trên 8 phần mới ra tay, hành động việc làm của Liễu Tuấn không ổn thỏa bằng. Đương nhiên là do tình hình khác biệt lớn, khi Liễu Tuấn kiên trì bình ổn giá nhà đất, thời cơ rất mẫn cảm, liên quan tới đấu tranh toàn quốc, y kiên định ủng hộ cha, nên Liễu Tuấn phát động xung kích dưới tình huống khó khăn trùng trùng.

Hiện giờ Cao Trường Hoành làm theo, ít nhất không phải là độc nhất vô nhị, chống hết lại mọi người. Đã có mấy tỉnh có thí điểm tương tự rồi, có thể coi là có lệ để theo, mức độ bị chú ý cũng không cao lắm. Nên tương ứng là tiếng phản từ cao tầng cũng rất yếu ớt, trong thể chế hiện tại chỉ cần không bị cao tầng phản đối mạnh mẽ, tiếng phản đối tới từ cơ sở không đủ làm lay chuyển quyết tâm của người chấp chính.

Cao Trường Hoành gật đầu:
- Trước kia tôi cũng làm hai thí điểm, phương pháp liền xảy ra chút vấn đề. Vì thí điểm cho nên không những có chính sách hỗ trợ, còn có cấp phát tài chính nhất định. Hiện giờ xem ra phương thức thì điểm đó là không thích hợp lắm. Sau khi thi hành trên toàn tỉnh thì cả chính sách và tài chính đều khó ưu đãi được.

Liễu Tuấn tán đồng.

Cao Tương Hoành thừa nhận thí điểm không đúng trước mặt y không những cần dũng khí lớn còn cho thấy hắn tín nhiệm Liễu Tuấn. Không khí nói chuyện càng thêm thoải mái.

- Đúng thế, đây chẳng những là vấn đề tư duy mà còn là vấn đề hiện thực. Nhiều năm qua chuyển nhượng đất đai với hạn ngạch lớn đã thành trụ cột tài chính cho một số tỉnh thành. Hiện giờ bình ổn giá nhà đất, những nơi đó mất đi khoản thu nhập lớn, phải giật gấu vá vai. Trước kia bọn họ tiêu sài xả láng quen rồi, chi tiêu công quy vượt hạn mức vô tận, biên chế nhân viên liên tục phình lên, hạng mục lớn lập nên liên tiếp, không có khoản tài chính này duy trì, nói thẳng ra, những nhà quản lý kia bó tay hết cách, không biết phải làm sao.

Liễu Tuấn nói thẳng thừng.

Cao Trường Hoành gật đầu:
- Đúng là thế, kỳ thực muốn giải quyết vấn đề này là chuyện cả một hệ thống. Trước tiên ra tay từ phương thức tư duy, giới hạn chi tiêu, sau đó khơi nguồn thu nhập mới. Chỉ có loại trừ sự ỷ lại vào nhà đất thì chính sách bình ổn này mới có tính khả thi.

Dùng một chút hắn lại nói tiếp:
- Khó khăn rất lớn.

Cho dù có La bí thư ủng hộ, dù sao hắn chỉ là tỉnh trưởng, một loạt vấn đề biên chế nhân viên, chi tiêu công quỹ, Cao Trường Hoành xử lý khó khăn. Hắn tựa hồ rất cần địa vị nhất ngôn cửu đỉnh như Liễu Tuấn ở tỉnh A.

Có điều chuyện này không thể gấp được, Cao hệ đã an bài sẵn con đường tiến thân cho hắn dựa trên chính tính cách chững chạc vững vàng, bước từng bước chắc chắn, không mạo hiểm. Nếu như Cao Trường Hoành mưu cầu vị trí bí thư tỉnh ủy, chỉ e đại lão Cao hệ cũng sẽ không ủng hộ.

Liễu Tuấn hỏi:
- Nghe nói trong thời gian sắp tới La bí thư sẽ tới tỉnh khác nhậm chức?

Cao Trường Hoành gật đầu, trong ánh mắt nhìn Liễu Tuấn thoáng qua chút cảnh giác.

Liễu Tuấn muốn kích động hắn tranh thủ vị trí bí thư tỉnh ủy Giang Hán vào lúc này sao?

Mặc dù gần đây hắn và Liễu Tuấn qua lại tương đối nhiều, nhưng quan hệ giữa hai người tuyệt đối chưa đạt tới mức thân mật như thế. Liễu Tuấn mà có tâm tư này thật, hắn không thể không cảnh giác.

Liễu Tuấn hiểu suy nghĩ của hắn, mỉm cười nói:
- Hình như TW còn chưa có quyết định cuối cùng để ai tới Giang Hán nhậm chức thay cho La bí thư. Theo tôi thấy đồng chí Lý Trường Giang có tính cách khá giống với La bí thư.

Lý Trường Giang là một vị bộ trưởng lâu năm ở bộ ủy ban quốc gia, đã 63 tuổi. Lần này trong danh sách bí thư tỉnh ủy Giang Hán có tên ông ta. Có điều trong danh sách, tên ông ta xếp ở phía sau, nguyên nhân chủ yếu là vì tuổi tác. Luận kinh nghiệm và danh vọng thì ông ta là người có hi vọng cao nhất.

Cao Trường Hoành liền cười:
- Tính cách đồng chí Lý Trường Giang đúng là có hơi giống La bí thư.

Rõ ràng suy nghĩ của Liễu Tuấn và hắn giống nhau, nếu như tranh thủ được cho Lý Trường Gian làm bí thư tỉnh ủy Gian Hán, hai năm sau ông ta tới giới hạn tuổi. Dù quy định của TW cho phép kéo dài thêm ba năm, nhưng có thể không kéo dài, tới tuổi lập tức lui về tuyến hai là bình thường.

Thế là Cao Trường Hoành có thêm ba năm kinh nghiệm tỉnh trưởng, thuận trình tự tiếp nhiệm là hết sức đương nhiên, không ai đưa ra được lý do phản đối nào quá xác đáng.

Liễu Tuấn nói như thế, là bằng với việc tỏ rõ, chuyện này y sẽ gây ảnh hưởng. Liễu Tuân trong giải đoạn hiện nay có sức ảnh hưởng trong Nghiêm Liễu hệ hơn xa trước kia. Thêm vào vận động của Cao hệ, đưa Lý Trường Giang lên "ngai vàng" của tỉnh Giang Hán, không phải là không thể.

Cao Trường Hoành mỉm cười nói:
- Liễu bí thư, đồng chí Lý Đào ở Ngọc Lan biểu hiện ra sao?

- Tổng thể mà nói, sao với năm năm trước có tiến bộ rất lớn.

- Đúng vậy, khi ấy anh ta vừa ở cơ quan TW xuống, trên mình còn mang theo tính mọt sách, trình độ lý luận không tệ, nhưng kinh nghiêm thực tế lại có chút thiếu sót.
Cao Trường Hoành tán thành đánh giá của Liễu Tuấn, nói:
- Có điều có năm năm rèn luyện rồi, nhất là hai năm công tác với Liễu bí thư, thu hoạch không ít. Trong điện thoại anh ta nói với tôi, khi cộng tác với Liễu bí thư, đúng là học đựoc không ít tri thức, tầm nhìn lẫn lòng dạ mở mang không ít. Liễu bí thư là thầy giáo tốt của anh ta.

Liễu Tuấn cười, cũng chẳng khiêm tốn. Khi y và Lý Đào công tác với nhau, dùng lời truyền thụ dùng thân làm mẫu, đúng là khiến Lý Đạo lĩnh ngộ được rất nhiều.

Năm năm trước, Lý Đào chỉ vừa mới lọt vào tầm mắt của đại lão Cao hệ, Cao hệ có ý bồi dưỡng hắ trở thành một trong thành viên đội ngũ cán bộ dự bị, nhưng địa vị chưa vững chắc, ở vòa kỳ khảo sát. Nếu như Lý Đào biểu hiện không tốt, sĩ đồ cơ bản như chấm dứt ở đó, sau này khó mà có đột phá lớn. Còn hiện giờ Lý Đào đã thành công trụ vững ở Ngọc Lan, Ngọc Lan năm năm qua phát triển cao tốc, tất nhiên cũng có công lao của hắn. Tức là hắn đã chính thức thành cán bộ dự bị được Cao hệ coi trọng rồi.

Hôm nay Liễu Tuấn hẹn Cao Trường Hoành tới đây vốn cũng có ý nói tới chuyện này. Giờ Cao Trường Hoành chủ động nhắc tới càng tốt.

- Lý Đào tiến bộ rất rõ ràng.

Liễu Tuấn tiến thêm một bước khẳng định.

Cao Trường Hoành hỏi:
- Nghe nói thủ tướng có ý để đồng chí Lưu Quang Hưng chủ trì công tác của bộ giao thông.

Đại hội đảng sắp diện ra, mộ số biến động nhân sự cấp chính bộ cũng dần dần lộ diện. Lưu Quang Hưng được tiến cử làm ủy viên TW trong hội nghị này, cơ bản có nghĩa là dấu hiệu cho thấy hắn sắp đi lên cương vị lãnh đạo cấp chính bộ.

Liễu Tuấn không né tránh:
- Đúng là phụ thân tôi có suy nghĩ này, đương nhiên cuối cùng phải do tập thể quyết định.

Thủ tướng có tiếng nói rất lớn trong việc bổ nhiệm các thủ trưởng trong Quốc vụ viện, nhưng không đại biểu tất cả lệnh bổ nhiệm miễn nhiệm trong Quốc vụ viện là toàn toàn theo ý thủ tướng. Bổ nhiệm cán bộ chính bộ thực quyền, không phải do một người nào đó nói mà quyết được.

Cao Trường Hoành nói:
- Đây là điều chắc chắn rồi.

- Nếu như đồng chí Lưu Quang Hưng tới bộ giao thông công tác thật, ý kiến cá nhân của tôi là tiến cử đồng chí Lý Đào làm bí thư thành ủy Ngọc Lan, đồng chí ấy đã công tác ở Ngọc Lan hơn 4 năm, quen thuộc công việc ở Ngọc Lan lắm rồi. Nếu tiếp tục ở lại, tôi cho rằng có lợi cho việc thực hiện kế hoạch lâu dài của Ngọc Lan.

Liễu Tuấn tỏ rõ thái độ của mình.

- Được Liễu bí thư đánh giá cao như thế, tôi nghĩ đồng chí Lý Đào sẽ cảm thấy rất vinh hạnh... Tỉnh A nhân tài đông đúc, đồng chí Lưu Quang Hưng, đồng chí Sài Thiệu Cơ đều có tài rường cột nư nhà.

Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Đồng chí Sài Thiệu Cơ làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, nhân phẩm cực tốt, kinh nghiệm phong phú. Tôi đã tiến cử với TW để đồng chí ấy tới tỉnh Du Trung công tác.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất hôm nay Liễu Tuấn hẹn gặp Cao Trường Hoành.

Hiện giờ là nửa cuối năm 2007 rồi, nếu như lịch sử lặp lại, năm sau, trận động đất cực lớn ở tỉnh Du Trung sẽ không tránh được. Liễu Tuấn rất lo lắng, ra sức tiến cử Sài Thiệu Cơ làm tỉnh trưởng Du Trung. Nhưng xét tình thế hiện nay không lạc quan, số người nhắm vào vị trí này không ít.

Liễu Tuấn hi vọng có được sự nhất trí với Cao Trường Hoành, hai hệ phái lớn liên thủ tiến cử Sài Thiệu Cơ vào vị trí này.

Chuyện này không liên quan tới chính trị, bất kể phí bao nhiêu công sức Liễu Tuấn cũng muốn hoàn thành. Lý Đào, Lý Trường Giang là "lợi ích" mà y đặt ra.

Tin rằng điều này đủ đánh động nhà họ Cao rồi.

Cao Trường Hoành cười:
- Mặc dù tôi chưa tiếp xúc với đồng chí Sài Thiệu Cơ, nhưng nghe nói đồng chí này đúng như đánh giá của Liễu bí thư, rất có trách nhiệm với công việc. Cán bộ như thế tới tỉnh Du Trung là chuyện tốt.

Liễu Tuấn cười gật đầu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.