- Chú Liễu, cám ơn chú.
Trong biệt thự số 18 tỉnh ủy, Tống Tiểu Lô cung kính khom mình với Liễu Tuấn, mặt đầy cảm kích.
Đây đã là trung tuần tháng tám rồi.
Liễu Tuấn cười khoát tay:
- Nói lời khách khí làm gì, đây là án oan thì phải sửa cho đúng.
- Vâng, lần này tỉnh Giang Hán hạ quyết tâm lớn... Phải tra tới cùng.
Tống Tiểu Lôi nói với chút cảm khái.
Trước kia cô bị cơ quan chính pháp Tam Giang lấy lý do gây trở ngại cho việc chấp pháp bắt giữ, trong lòng vừa sợ vừa giận. May là Lương Tuyết Bình chạy nhanh tới, mang chiêu bài của cha hắn ra. Bên Tam Giang do cục trưởng đích thân ra mặt giải thích, nói là sự hiểu lầm, còn mở tiệc rượu chiêu đãi.
Trong bữa tiệc, cục trưởng kia cười ha hả nói, hóa ra người nhà đánh người nhà, mong Lương thiếu gia tha thứ, lại nói sau này luật sư Tống gặp phải chuyện khó khăn gì ở Tam Giang cứ tới tìm hắn, cả đống lời khách khí tương tự...
Lương Tuyết Bình lại bảo Tống Tiểu Lôi mau nói rõ mình không theo vụ án Cố Nhâm Hùng nữa.
Cho dù Lương Tuyết Bình nói đây là do Liễu tỉnh trưởng dặn, vụ án này Liễu tỉnh trưởng sẽ đích thân xử lý, nhưng Tống Tiểu Lôi không muốn nói câu này. Không phải là cô không tin Liễu Tuấn, chú Liễu đã nói thế, khẳng định sẽ làm tới cùng, cô chỉ thấy quá ủy khuất.
Mìn rõ ràng là giương cao chính nghĩa, lại bị bắt một cách không rõ ràng, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2829287/chuong-1787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.