Chương trước
Chương sau
Tỉnh trưởng, có thời gian không? Tôi có một số việc muốn liên hệ với tỉnh trưởng."

Ở phòng làm việc Liễu Tuấn nhận được điện thoại của Lưu Phi Bằng, giọng điệu mặc dù có chút làm theo phép, vẫn coi như bình thản.

Liễu tỉnh trưởng mỉm cười đáp: "Được, mời bí thư chờ một chút, tôi lập tức qua ngay."

Từ trụ sở Chính phủ tỉnh đến trụ sở Tỉnh ủy chỉ cách một đoạn, 10p sau Liễu Tuấn đã đến văn phòng số 1 Tỉnh ủy, những nhân viên gặp phải trên đường đều lễ phép nhường đường cho tỉnh trưởng. Liễu Tuấn một đường mỉm cười gật đầu đi qua.

Cũng giống như Liễu Tuấn không chọn phòng làm việc của người tiền nhiệm, Lưu Phi Bằng cũng không làm việc tại phòng làm việc cũ của Thai Duy Thanh và đã thay một gian phòng làm việc khác.

"Chào Tỉnh trưởng!"

Thư ký tiểu Trương nhìn thấy Liễu Tuấn vội đứng dậy, hơi khom lưng vấn an.

"Chào Tiểu Trương!"

Liễu Tuấn mỉm cười hướng về tiểu Trương gật đầu.

Đi vào phòng làm việc của Lưu Phi Bằng, Lưu Phi Bằng từ sau bàn công tác đi ra, mỉm cười nắm tay chào hỏi với Liễu Tuấn. Lưu Phi Bằng không thể so với Cù Hạo Cẩm, thậm chí cũng không thể so với Thai Duy Thanh, khi hắn vừa đến tỉnh A thì Liễu Tuấn cũng đã là phó bí thư Tỉnh ủy. Trước mặt Liễu Tuấn, Lưu Phi Bằng không có tâm lý về ưu thế gì.

Chào hỏi hai câu, Lưu Phi Bằng mời Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sofa, tiểu Trương dâng nước trà.

"Tỉnh trưởng, hút thuốc đi."

Lưu Phi Bằng khẽ đẩy gói xì gà trên mặt bàn tới trước mặt Liễu Tuấn.

"Cảm ơn."

Hai người châm thuốc, trong phòng khói bay lượn lờ, hai cự đầu ai cũng không nói, chỉ ngụm lớn ngụm nhỏ hút thuốc.

"Lần này mời tỉnh trưởng qua đây chủ yếu là muốn nói về vấn đề an bài."

Mãi mới hút được phân nửa điếu, Lưu Phi Bằng mới chậm rãi mở lời, ánh mắt thản nhiên bắn qua từ sau làn khói lượn lờ, quan sát vẻ mặt của Liễu Tuấn.

Lần này Lưu Phi Bằng chủ động liên hệ với Liễu Tuấn về vấn đề an bài nhân sự cũng là kết quả sau một trận đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Khi bộ Tổ chức Tỉnh ủy đưa ra vài cán bộ nhân tuyển cấp sở cục, Lưu Phi Bằng liền cảm thấy có một loại nguy cơ. Liễu Tuấn không có nhàn rỗi, y đang tranh thủ sự ủng hộ của nhiều thành viên trong ban, Hướng Hàm có ý nghiêng về Liễu Tuấn. Đối mặt với loại thế cục này, Lưu Phi Bằng cũng không thoải mái gì.

Khi Liễu Tuấn và Hướng Hàm ngẫu ngộ rồi tản bộ, Lưu Phi Bằng cũng tiến hành tiếp xúc bí mật với Hứa Hồng Cửu và Triệu Đan. Phản ứng của Triệu Đan giống như dự liệu của Lưu Phi Bằng. Là thư ký trưởng Tỉnh ủy, Triệu Đan lựa chọn dựa vào Lưu Phi Bằng. Hứa Hồng Cửu thì không có tỏ thái độ, chỉ nói qua loa với Lưu Phi Bằng, và điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn. Bộ môn Kỷ ủy dù sao tính độc lập cũng tương đối mạnh mẽ, thân phận phó bí thư Tỉnh ủy kiêm bí thư Kỷ ủy tỉnh cũng không phải Triệu Đan có thể so sánh được, chỉ trông vào một lần nói chuyện mà khiến Hứa Hồng Cửu ái mộ quy thuận, vị miễn không hiện thực.

Mà bên Hướng Hàm, Lưu Phi Bằng đang chuẩn bị liên hệ với bà ta một lần, Hướng Hàm liền trực tiếp đề xuất ra kiến nghị điều động nhân sự.

Nói chính xác thì bí thư quản cán bộ, đây là nguyên tắc tổ chức. Bộ Tổ chức chỉ là một bộ môn chức năng của Đảng uỷ, nhiệm vụ chủ yếu là khảo sát tình hình cán bộ của toàn tỉnh. Vốn cung cấp ý kiến tham khảo cho bí thư, bản thân của bộ trưởng bộ Tổ chức cũng không thể quyết định bổ nhiệm/miễn nhiệm, nhưng Hướng Hàm đề xuất kiến nghị này với bí thư Tỉnh ủy cũng là hợp nguyên tắc tổ chức. Ý kiến tôi đề xuất, còn có dùng được cho những cán bộ này hay không thì mời bí thư anh quyết định.

Lưu Phi Bằng cũng rõ Liễu Tuấn đến nhà Hướng Hàm làm khách một hồi. Lẽ nào chính là lần liên hệ đó Hướng Hàm liền quyết định đi theo Liễu Tuấn? Lưu Phi Bằng không phải quá tin, hắn đoán chừng đây cũng là một cách thăm dò của Hướng Hàm thôi, xem phản ứng của hắn ra làm sao rồi mới quyết định tiến lui.

Vừa mới đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy mấy ngày, Lưu Phi Bằng quả thực rất hưng phấn, hiện tại đương nhiên sớm đã vượt qua thời kỳ hưng phấn, bắt đầu đối mặt với một hiện thực rối rắm.

Đại phái hệ ủng hộ hắn đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy không phải là vô điều kiện. Vu Hướng Hoành thậm chí tại điện thoại đã nói rõ nới hắn, hành động của tỉnh A phải bảo trì nhất trí với mọi người!

Mà cái gọi là bảo trì nhất trí với mọi người, trong lòng biết Lưu Phi Bằng biết rất rõ.

Nếu như sau khi hắn chính vị bí thư Tỉnh ủy mà vẫn không cách nào chế hành được Liễu Tuấn, để cho Liễu Tuấn thành công khống chế hướng đi đại cục kiến thiết kinh tế của tỉnh A, biến tỉnh A thành "kẻ phụ hoạ" cho Liễu Tấn Tài, như vậy ý nghĩa đại phái hệ ủng hộ Lưu Phi Bằng hắn đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy ở đâu?

Nhưng Lưu Phi Bằng cũng có chỗ khó xử của Lưu Phi Bằng. Nếu nói từ sâu trong nội tâm, Lưu Phi Bằng cũng không phải hoàn toàn tán thành đối với đề xuất tinh thần "đại kiền khoái thượng" của mặt trên. Hắn biết rõ, phương diện này bao hàm thành phần "dằn vặt" rất nặng. Dựa theo đề tài thảo luận trên hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh lần trước, nếu toàn bộ thông qua, đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh A kỳ thực là không có lợi, tối đa cũng chính như Liễu Tuấn đã nói, bề ngoài chỉ vinh quang được một hai năm. Vì những hạng mục có hoa không quả này đã hao hết tài lực và vật lực thành phố các nơi, hạng mục chân chính cần phát triển thì không có lực ủng hộ, rồi sẽ lưu lại cho nền kinh tế tỉnh A một tai hoạ ngầm cực lớn.

Bỏ qua chính trị đấu tranh, nếu suy nghĩ thuần túy từ góc độ kiến thiết kinh tế, ý kiến của Liễu Tuấn không thể nghi ngờ là chính xác. Đương nhiên, Lưu Phi Bằng đang ở trong ván cờ, nhân tố chính trị vĩnh viễn đặt ở vị trí thứ nhất để mà suy tính. Chỉ là phủ quyết những hạng mục này thì dễ, nếu như bỏ Liễu Tuấn qua một bên rồi ủng hộ khởi công những hạng mục này, như vậy độ khó sẽ lớn hơn.

Rất nhiều quyền hạn phê duyệt hạng mục toàn ở Chính phủ tỉnh, thậm chí còn có một số quyền hạn phê duyệt hạng mục là ở Quốc vụ viện. Cha con Liễu thị chiếm vị trí then chốt nên khẳng định sẽ không phê, cán bộ mà Lưu Phi Bằng ủng hộ nếu nhất định phải lên những hạng mục này thì cũng chỉ có thể thao tác trái luật. Hiện đặt Liễu Tuấn tại Chính phủ tỉnh, chẳng phải là chủ động đặt nhược điểm vào trong tay y rồi sao?

Tính tình của Liễu Tuấn cũng không ôn hoà như ông già y, đâu cho phép người khác vỗ bàn ở trước mặt y!

Hơn nữa nếu nhìn đơn thuần từ thế lực cực lớn Liễu Tuấn đang nắm giữ, sự trợ giúp tại mức độ toàn quốc cho Liễu Tấn Tài có thể còn chưa đủ. Chỉ ở tỉnh A thu thập mấy tên thích gây sự cũng không tốn sức bao nhiêu, dù cho Lưu Phi Bằng thân là bí thư Tỉnh ủy cũng chưa hẳn có thể bảo vệ được những cán bộ trái luật này. Một khi cán bộ thân tín của hắn bị Liễu Tuấn bắt liên tiếp, đối với uy vọng của Lưu Phi Bằng không thể nghi ngờ là sự đả kích thật nặng, sẽ khơi ra phản ứng dây chuyền không lường được. Nhưng việc đã đến nước này cũng chỉ có thể là đi một bước nhìn một bước.

Công tác nên làm thì phải làm cho tốt!

Bí thư Tỉnh ủy là người quản toàn cục, chí ít tại mặt mũi Lưu Phi Bằng còn phải nỗ lực đoàn kết với Liễu Tuấn. Mâu thuẫn giữa hắn và Liễu Tuấn hầu như là công khai hóa, tại mức độ cấp tỉnh đây là vấn đề rất nghiêm trọng. Y theo lệ cũ, nếu như bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng mâu thuẫn lớn đến nông nỗi vô pháp điều hòa, thường thì thượng cấp sẽ điều đi tỉnh trưởng, đây cũng là vì giữ gìn quyền uy của bí thư Đảng uỷ. Nhưng lệ cũ này rõ ràng không thích hợp ở trên người Liễu Tuấn.

Có bước tiến nào của Liễu Tuấn mà không phải là "huyết chiến" mà giành được?

Cũng chưa thấy y bị Trung ương điều đi!

Lưu Phi Bằng chỉ có thể cố gắng đi thử "đoàn kết"!

Liễu Tuấn mỉm cười, nói: "Trước mắt có mấy cương vị quả thực là nên sớm chọn ra nhân tuyển thôi."

Lưu Phi Bằng gật đầu: "Trước tiên nói về vấn đề sắp xếp ban của TP.Ngọc Lan đi. Tôi thấy đồng chí Hàn Kình Vũ có thể tiếp nhận vị trí của Tạ Viện, rồi từ Kỷ ủy tỉnh chọn ra cán bộ đắc lực cử đến TP.Ngọc Lan chủ trì công tác Kỷ ủy ."

Ý này của Lưu Phi Bằng chính là hướng vào Hứa Hồng Cửu để bày tỏ, không có trực tiếp đưa nhân tuyển mà mình chú ý đến TP.Ngọc Lan. Nếu như hắn có thể thành công tranh thủ được sự ủng hộ của Hứa Hồng Cửu, như vậy vị trí bí thư Kỷ ủy này cũng chẳng khác nào nằm trong khống chế của Lưu Phi Bằng.

Liễu Tuấn khẽ nhíu mày, nói: "Bí thư, vậy đồng chí Tào Tiến của TP.Đại Hồ thì ai đi thay thế đây?"

Lưu Phi Bằng nhất thời chán ngán.

Để Hàn Kình Vũ thay thế Tào Tiến, đảm nhiệm bí thư Thành ủy Đại Hồ vẫn là đề xuất của Thai Duy Thanh khi còn tại nhiệm, lúc đó chẳng qua là để bày tỏ với Liễu Tuấn, đồng thời dọn ra vị trí bí thư Kỷ ủy của Hàn Kình Vũ, nghĩ muốn ngăn cản vấn đề TP.Ngọc Lan điều tra Tạ Viện. Hôm nay thời gian đã chuyển dời nhưng Liễu Tuấn còn nhắc tới chuyện này, vị miễn ức hiếp người quá.

Ngươi đã mò tới một vị trí Thường ủy Tỉnh ủy rồi còn nhớ đến bí thư Thành ủy Đại Hồ nữa, lòng người không đủ hả!

"Chuyện này chúng ta tạm thảo luận sau đi."

Lưu Phi Bằng thản nhiên nói, trong giọng nói có phần không vui.

Liễu Tuấn suy nghĩ một chút, nói: "Vậy được rồi, đã như vậy thì tôi kiến nghị Hàn Kình Vũ tạm thời không động, Tỉnh ủy trực tiếp phái một đồng chí đi thay thế công tác của Tạ Viện là được rồi."

Không thể nghi ngờ, Liễu Tuấn cũng rất rõ Lưu Phi Bằng đang có chủ ý gì, và y cũng không định để cho hắn được theo nguyện vọng.

Lưu Phi Bằng không ngờ mới vừa bắt đầu thì hai người đã nảy sinh bất đồng, sự phẫn nộ trong lòng lại bốc lên. Ngày hôm nay tôi bảo cậu tới thương lượng vấn đề điều chỉnh cán bộ, nói dễ nghe một chút là trưng cầu ý kiến của cậu thôi, nói trắng ra chẳng qua là đi theo một bổn phận trình tự để cho cậu một thể diện mà thôi. Cậu dù sao cũng phải giữ quy củ, không thể mọi việc đều xử sự theo cảm tính!

Bí thư Tỉnh ủy Tỉnh A lúc này họ Lưu chứ không phải họ Liễu!

"Ừm, kiến nghị này của tỉnh trưởng cũng có đạo lý. Đến lúc đó chúng ta ở trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư sẽ trưng cầu một chút ý kiến của các đồng chí khác vậy."

Lưu Phi Bằng kiềm nén lửa giận để tránh né đề tài này. Trên nguyên tắc, liên quan đến việc an bài cán bộ của TP.Ngọc Lan thì hắn còn cần liên hệ qua với bí thư Thành ủy Ngọc Lan Lưu Quang Hưng, đây cũng là lễ tiết cần có.

"Được."

Liễu Tuấn cũng không kiên trì quan điểm của mình.

"Mặt khác, bên bộ Tổ chức của đồng chí Hướng Hàm đã đề xuất vài kiến nghị bổ nhiệm/miễn nhiệm nhân sự. Xét thấy tuổi tác của đồng chí Ngô Vĩnh Hoa của sở Thẩm kế cũng đã cao, phương diện tinh lực cũng không còn dồi dào, không thích hợp đảm nhiệm tiếp nhiệm vụ công tác quan trọng. Bộ Tổ chức Tỉnh ủy kiến nghị do đồng chí Phan Tri Nhân của TP.Tiềm Châu đảm nhiệm sở trưởng sở Thẩm kế. . . Ha ha, Phan Tri Nhân này trước đây là thư ký của tỉnh trưởng phải không?"

Lưu Phi Bằng vừa cười vừa nói.

"Trước đây khi tôi còn công tác tại huyện Ninh Bắc tỉnh N, Phan Tri Nhân là nhân viên trong ban Huyện ủy, phụ trách công tác văn tự của tôi. Sau đó còn làm việc qua một khoảng thời gian ở sở Thẩm kế quốc gia."

Y theo quy định, bí thư Huyện ủy không thể xứng với thư ký chuyên trách, Liễu Tuấn làm như thế để giải thích.

"Ừ, anh ta là người mà tỉnh trưởng bồi dưỡng, năng lực công tác chắc là không có vấn đề, lại có kinh nghiệm công tác tại sở Thẩm kế quốc gia. Đã như vậy thì để anh ta đi thử xem."

Lưu Phi Bằng phất tay, rất khí khái nói.

Hắn biết, Liễu Tuấn đối với chức vị sở trưởng sở Thẩm kế này chí tại tất đắc, công tác thẩm kế vốn chính là thuộc về tỉnh trưởng trực quản. Nếu Lưu Phi Bằng tại lần an bài cá nhân này không đồng ý với nhân tuyển của Liễu Tuấn, vậy thì sẽ có hiềm nghi tận lực làm khó dễ.

Danh tiếng như vậy không cần mới là tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.