Chương trước
Chương sau
Niên Khánh Tiên phải hạ phong thái thấp xuống, đích thân tại bên trong đại sảnh của khách sạn Thu Thủy chờ đón Liễu Tuấn. Là một cán bộ cấp bộ chính tỉnh có thâm niên, dự tính bổ nhiệm bí thư Tỉnh ủy, Niên Khánh Tiên có thể làm như vậy có thể coi là cực kỳ ghê ghớm rồi.

Năm gần đây, người có thể khiến Niên Khánh Tiên tự mình chờ đón càng ngày càng ít.

Nếu chỉ là chiêu bài cán bộ cấp bộ chính tỉnh thì không đáng nói, vì rất nhiều cán bộ cấp tỉnh có thâm niên còn hơn cả Niên Khánh Tiên cũng chưa hẳn sẽ ở trước mặt Liễu Tuấn mà tỏ vẻ. Then chốt ở chỗ, Niên Khánh Tiên là trưởng tử của Niên lão, thời gian lão gia tử của hắn còn tại thế cũng quả thật uy phong hiển hách, chỉ khẽ giậm chân, nước cộng hoà đất rung núi chuyển. Hiện nay nguyên lão còn khoẻ mạnh không có bất kỳ ai tư lịch có thể vượt qua Niên lão, bao gồm cả Hà lão gia thanh uy hiển hách, trước mặt Niên lão cũng đều phải khách khí, lấy lễ tiết như thuộc hạ.

Niên Khánh Tiên chính là hồng nhị đại chính tông nhất, thân phận địa vị tại thành Bắc Kinh quả thực không phải chuyện chơi. Coi như là đối mặt với Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành cũng lấy lễ tiết bình đẳng, ngày hôm nay khách khí như vậy đối với Liễu Tuấn quả thật đã ngoại lệ.

Niên Khánh Tiên làm như vậy cũng là bất đắc dĩ.

Tin tức từ nội bộ Bộ công an truyền đến cực kỳ xấu, thằng em họ thường ngày huênh hoang của hắn không ngờ là một người vô dụng, mới vừa vào cục cảnh sát, người ta xài chút thủ đoạn cái gì biết cũng đều nôn hết ra ngoài, dường như rất sợ người ta không rõ vậy, quả thực là lố lăng.

Thằng khốn này!

Bình thường tại sao lại bị cái miệng khoác lác của nó lừa gạt cơ chứ?

Niên Khánh Tiên duyệt người vô số, nhưng lại trông nhầm thằng em họ nhà mình. Xem ra những đứa hoàn khố không có trải qua mưa gió, dù cho tuổi tác bao nhiêu cũng không thể tín nhiệm được.

Hiện tại rất nhiều nhược điểm lớn của Niên Khánh Tiên đang nằm ở trong tay người ta, không hạ thấp thái độ thì biết phải làm thế nào?

Theo sự suy yếu từ từ của các nguyên lão cùng với sự quật khởi nhanh chóng của một nhóm "bình dân chính trị gia", cục diện chính trị cao tầng đang phát sinh biến hóa vi diệu. Niên Khánh Tiên rất rõ, một giai tầng nào đó đã từng uy phong hiển hách, và được gọi là "một Đảng nào nào đó" đã từng được lấy danh xưng "con trai Hoàng đế" cũng đang từ từ mất đi uy phong ngày xưa, chí ít không còn sở hữu quyền uy vô thượng nhất ngôn cửu đỉnh. Mà tân quý nha nội như Liễu Tuấn lại càng lúc càng huy hoàng loá mắt, Nghiêm Liễu hệ đã trở thành cây đại thụ che trời, bất kỳ ai đều không thể khinh thường, ngay cả tập đoàn chính trị khổng lồ nhất cực mạnh vào năm gần đây cũng không thể không xuất toàn bộ khí lực để đối phó Nghiêm Liễu hệ, vài lần thắng bại cũng chưa phân rõ cao thấp.

Đối mặt với một tân quý nha nội vô cùng cường thế như vậy, Niên Khánh Tiên tuyệt đối không thể lấy tâm tính trước đây để mà đối đãi.

Chính là người thanh niên này, trước ngày sinh nhật 35t đã "đoạt" vào tay vị trí của một tỉnh trưởng.

Niên Khánh Tiên rất rõ, lần này Liễu Tuấn nhằm vào Cẩm Quan Thành xuất thủ tuyệt đối không bởi vì Đào Tư Thanh đắc tội y, Liễu Tuấn không phải người nông cạn như vậy, Đào Tư Thanh càng không có phân lượng đó. Then chốt nhất chính là trong ván cờ hừng hực khí thế gần đây, Niên Khánh Tiên cùng với thế gia thế lực thuộc đại biểu của hắn không bảo trì trung lập, có ý muốn nghiêng về bên kia.

Vì đáp trả với thế tiến công chủ động của bên kia, Nghiêm Liễu hệ đã xuất ra thủ đoạn phản kích vô cùng cương quyết, đối lập hoàn toàn với thói quen ổn trọng nhường nhịn, triển khai đôi công đại quy mô. Trung kỷ ủy mà Nghiêm Ngọc Thành chủ trì, gần đây liên tiếp để lộ ra tin tức muốn gia tăng cường độ phản hủ, trừng phạt nghiêm khắc một số phân tử hủ bại trong lĩnh vực kinh tế và lĩnh vực tài chính.

Nghiêm Ngọc Thành thậm chí đã ngang nhiên nói, sẽ lấy đầu và máu của một nhóm phân tử hủ bại để đổi lấy sự thuần khiết của đội ngũ Đảng, tiến thêm một bước đổi lấy sự ổn định lâu dài của quốc gia.

Những tin tức rò rĩ ra đó đã làm cho rất nhiều cán bộ có vấn đề sáng tối bất an, trong lòng run sợ.

Kinh nghiệm lịch sử cho thấy, ở trong ván cờ chính trị quy mô lớn, quả thực sẽ có một nhóm người bởi vậy mà trả giá cực kỳ trầm trọng, bị lực lượng cường đại của song phương cắn xé đến thịt nát xương tan.

Mà Liễu Tuấn chính là nhân vật đứng đầu trong thế hệ trẻ của Nghiêm Liễu hệ, xưa nay lấy cường thế trứ danh.

Niên Khánh Tiên không dám có chút tâm tư coi thường Liễu Tuấn.

Cùng đứng chờ Liễu Tuấn với Niên Khánh Tiên ở đại sảnh còn có Lăng Quân Khánh cũng thân là bộ trưởng một bộ tại Quốc vụ viện. Bữa tiệc này chính là lấy danh nghĩa của Lăng Quân Khánh để khởi xướng. Tương đối mà nói, mặc dù hướng đi chính trị của Niên Khánh Tiên và Lăng Quân Khánh không hoàn toàn nhất trí nhưng quan hệ cá nhân của song phương vẫn khá tốt, điều này chủ yếu là bởi vì lão gia của Lăng gia trước đây là cấp dưới cũ của Niên lão gia, quan hệ giữa hai nhà trước đây tương đối mật thiết. Vì thế Lăng Quân Khánh liền trở thành nhân tuyển đảm đương "người giảng hòa".

Trên mặt mũi, Lăng Quân Khánh đối với Niên Khánh Tiên rất là khách khí, mặc dù song phương chức vị tương đương, nhưng vẫn theo lễ nhường Niên Khánh Tiên ở phía trước.

Thế gia đại tộc, quan niệm môn phiệt vẫn tương đối nặng.

Tuy nhiên, lúc này ở trong lòng Lăng Quân Khánh cũng là thấp thỏm không yên. Lăng Quân Khánh tại kinh sư sinh sống đã hơn 50 năm, có thể nói trưởng thành cùng với thủ đô nước cộng hoà. Tại cố đô nghìn năm này, mấy năm nay thứ mà Lăng Quân Khánh thấy rõ nhiều nhất đó là các loại ván cờ giữa các tập đoàn chính trị. Lão gia tử nhà hắn là nạn nhân trực tiếp trong tràng hạo kiếp to lớn vào ba mươi mấy năm trước, bất hạnh bị chết trong phê đấu.

Từ đó về sau Lăng Quân Khánh vẫn luôn dè dặt ứng đối các loại tranh đấu, rất sợ một bước đi nhầm, không chỉ thân bại danh liệt mà còn có nguy cơ cửa nát nhà tan. Loại tính cách cẩn thận này quả thực làm cho lão Lăng gia một lần lại một lần biến nguy thành an, mặc dù cho tới bây giờ đều là nơm nớp lo sợ như bước trên miếng băng mỏng, nhưng cuối cùng vẫn đi tới được. Chỉ là điều này cũng một dạo ảnh hưởng đến bước tiến của Lăng Quân Khánh, trước khi Liễu Tấn Tài vào kinh, khi đó Lăng Quân Khánh gần 50t mà vẫn chỉ là một cán bộ cấp ti cục.

Từ đó bởi vì có Liễu Tấn Tài coi trọng và dẫn dắt, Lăng Quân Khánh quan vận suôn sẻ, chỉ mấy năm đã lên tới địa vị cao cấp Chính bộ. Lăng Quân Khánh ở trong lòng đã tự giác coi mình trở thành người của Nghiêm Liễu hệ.

Sau khi Liễu Tấn Tài chính vị, bên kia không phục, phát động một đợt lại một đợt tiến công, còn Lăng Quân Khánh thì không khỏi thầm sầu lo. Trong mắt con nhà thế gia như Lăng Quân Khánh, lúc này Nghiêm Liễu mặc dù uy phong hiển hách, nghiễm nhiên là một nhà quyền thế, nhưng dù sao cũng là căn cơ quá nông, đối mặt với đối thủ cường đại có thực lực vượt xa mình, chiến thắng vẫn đi kèm với lo lắng.

Thậm chí một dạo Lăng Quân Khánh đã bắt đầu sinh thối ý. Đã đến tầng cấp như họ, khả năng thay đổi lề lối không lớn, đầu quân cho "minh chủ" khác tuyệt đối là hồ đồ. Là tướng tài của Nghiêm Liễu hệ, khi Nghiêm Liễu vẫn còn trên đài, Lăng Quân Khánh thay đổi chỗ dựa thì không khác nào tự sát. Lăng Quân Khánh chỉ nghĩ từ từ phai mờ đi.

Tuy nhiên sau khi trải qua tỉ mỉ suy nghĩ, Lăng Quân Khánh buông tha quyết định này.

Thắng bại chưa quyết!

Nghiêm Liễu hệ tuy căn cơ nông cạn nhưng Lý Trị Quốc đã chính vị, điều này chính là ưu thế lớn nhất. Trong ván cờ kinh thiên này, Nghiêm Liễu hệ chưa hẳn không có phần thắng.

Mà hiện tại, Liễu Tuấn đã xuất ra thủ đoạn phản kích, quả nhiên là sắc bén.

Niêm phong Cẩm Quan Thành, chế trụ Đào Tư Thanh, chẳng khác nào nắm được cái cổ của Niên gia. Niên Khánh Tiên cùng với Niên gia có khả năng ảnh hưởng đến khối thế lực lớn này, về sau trong tràng tranh đấu này Niên gia sẽ chỉ có thể lựa chọn bảo trì trung lập nhiều hơn, sẽ không giống như hiện tại rõ ràng ngiêng về bên kia.

Lăng Quân Khánh đành phải bội phục sự quả đoán và can đảm của Liễu Tuấn.

Nếu Đào Tư Thanh chỉ là một công tử hoàn khố, không có dính dáng quá nhiều tới Niên gia huynh đệ, hành động này của Liễu Tuấn có thể đã triệt để làm tức giận lão Niên gia, hoàn toàn nghiêng về bên kia, ngang nhiên đối nghịch với Nghiêm Liễu hệ, đó chẳng khác nào như vô duyên vô cớ gánh thêm một đại kình địch.

Liễu Tuấn kiên quyết xuất thủ, quả thực phải cần sự quyết đoán rất lớn.

Khi Niên Khánh Tiên chủ động yêu cầu Lăng Quân Khánh hẹn gặp Liễu Tuấn, Lăng Quân Khánh thở thật dài một hơi nhẹ nhõm. Hắn biết nước cờ này của Liễu Tuấn đã đi đúng rồi, nắm được bím tóc của người ta. Bằng không thì Niên Khánh Tiên tuyệt đối không hạ xuống thái độ của mình.

Từ trước đến nay người thành đại sự nhất định phải có năng lực hơn người.

Liễu Tuấn, chính là người như thế!

Hai vị bộ trưởng đồng thời ngồi ở nơi đón khách trong đại sảnh, dù cho ở trong một khách sạn xa hoa siêu nhất lưu như khách sạn Thu Thủy cũng thấy không nhiều. Một vị phó tổng của khách sạn Thu Thủy tự mình ở một bên tiếp khách, thỉnh thoảng mỉm cười nói mấy câu cùng hai vị bộ trưởng để tạo cho bầu không khí thêm sinh động một chút.

Lúc này chính là giờ cơm, cao quan cự cổ đến đây dùng cơm nối liền không dứt, rất nhiều người đều rất quen với Niên Khánh Tiên và Lăng Quân Khánh, khi họ đột nhiên ở chỗ này nhìn thấy hai vị bộ trưởng thì không khỏi thất kinh, vội vàng vác khuôn mặt tươi cười tiến lên thỉnh an.

Niên Khánh Tiên đang có tâm trạng không tốt nên chỉ hơi gật đầu, trên cơ bản không rên tiếng nào.

Đối với cán bộ cấp ti cục và người làm ăn thông thường, Niên Khánh Tiên hoàn toàn không đặt họ vào mắt, hơn nữa thế giới này chính là kỳ quái như thế, anh càng sĩ diện người ta đối với anh sẽ càng sợ hãi kính trọng.

Trái lại Lăng Quân Khánh thì không nghiêm mặt như thế, mỉm cười chào hỏi, nói vài câu với các cán bộ và thương nhân. Hắn vốn chính là người rất khôn khéo mà.

Mọi người cũng đều nhìn ra được tâm tình của Niên bộ trưởng không tốt nên ai cũng không dám dong dài, chào hỏi vài câu liền thức thời rời khỏi đó. Đương nhiên không khỏi thầm kinh ngạc trong lòng, không biết là đại nhân vật kinh thiên động địa cỡ nào có thể khiến Niên Khánh Tiên đích thân chỗ này chờ đón.

Mà vị đại nhân vật mà Niên Khánh Tiên đang chờ lúc này đang ở trên xe Audi nói điện thoại với người khác.

Điện thoại là Cao Trường Hồng gọi tới, nói năng rất là khách khí.

"Xin chào, Liễu tỉnh trưởng, cảm ơn!"

Tuy nói khách khí như Cao Trường Hồng nói không nhiều, chỉ mấy chữ vô cùng đơn giản mà thôi, giọng điệu vẫn bình tĩnh trước sau như một.

"Cao tỉnh trưởng quá khách khí rồi, một chút hiểu lầm nhỏ thôi mà."

Liễu Tuấn cũng khách khách hồi đáp.

"Ha ha, Liễu tỉnh trưởng còn đang ở thủ đô hả?"

"Đúng vậy, hai ngày nữa tôi sẽ trở về."

"Được rồi, tôi không làm phiền Liễu tỉnh trưởng nữa, tạm biệt."

"Tạm biệt!"

Liễu Tuấn buông điện thoại, khóe miệng nở nụ cười.

"Tập kích" Cẩm Quan Thành, trong số nhóm "khách nhân" bắt được có một nhân vật trọng yếu của tập đoàn Từ thị Hương Cảng, còn có hai người có quan hệ tương đối mật thiết với Cao gia. Bên Trình Tân Kiến sau khi xử lý phạt tiền xong đã thả ra, xem như là cho Cao gia thể diện. Cuộc điện thoại này của Cao Trường Hồng chính là biểu thị cảm ơn với Liễu Tuấn.

Mục tiêu của Liễu Tuấn ở đâu, trong lòng Cao Trường Hồng biết rõ. Giai đoạn hiện tại Liễu Tuấn tuy không muốn gây thù hằn quá nhiều, Cao gia cũng không muốn lập tức xen vào, dù cho là Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng tại tỉnh A liên thủ đẩy đi được Thai Duy Thanh!

Cao gia cũng sẽ không bởi vì một Thai Duy Thanh bị thôi chức mà đồng thời lựa chọn khai chiến cùng Nghiêm Liễu hệ và bên kia.

Hiện nay tại quốc nội vẫn còn chưa có bất cứ tập đoàn chính trị nào có đảm phách như vậy. Đương nhiên, cũng không gây trở ngại Cao gia tại thời cơ thích hợp, từ trong tay Nghiêm Liễu hệ hoặc là bên kia "cướp đi" một chức vị quan trọng ngang nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.