Sắc mặt Ung Chiêu Bình cũng rất khó coi, trầm giọng hỏi: "Trình cục trưởng, chuyện này là thế nào?"
Ung Chiêu Bình cũng không truy hỏi bọn Trình Tân Kiến đang chấp hành nhiệm vụ gì, thân là phó bộ trưởng Bộ công an, không rõ cấp dưới đang chấp hành nhiệm vụ gì, vị miễn mất mặt. Hắn cũng biết Trình Tân Kiến có thói quen tát người, chỉ là anh cũng phải nhìn người đi chứ, người nào cũng có thể tát hay sao? Thật coi Đào công tử trở thành tên côn đồ đầu đường à!
Trình Tân Kiến rất kỳ quái nhìn Đào Tư Thanh, nói: "Không rõ lắm, khi chúng tôi vào thì hình dạng anh ta đã như vậy rồi. . . tôi nghe nói, hiện tại có một số thanh niên có tư tưởng rất kỳ lạ, thích chơi một trò kích thích đã nghiền, gọi là cái gì. . .đúng rồi, gọi tự ngược đãi bản thân, không biết Đào Tư Thanh có phải mắc chứng bệnh này không!"
"Mắc cái con mẹ nhà mày!"
Đào Tư Thanh không khỏi chửi ầm lên, hiển nhiên Trình Tân Kiến quá hung ác đã khiến Đào công tử giữ được yên lặng, cái này gọi là hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt. Bây giờ đã tới một ngọn núi, Đào công tử lập tức "sống" lại, trở nên vênh váo như xưa.
Trình Tân Kiến giận dữ, quát: "Đào Tư Thanh, tôi cảnh cáo anh, anh đã nhiều lần vũ nhục cảnh sát công an. Cái này gọi là tội gia tăng một tầng! Anh nói chúng tôi đánh anh, có chứng cứ gì không? Ai nhìn thấy?"
Đào Tư Thanh không khỏi nghẹn lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2829029/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.