Chương trước
Chương sau
Khác hoàn toàn với bầu không khí trang nghiêm tại phòng làm việc của tỉnh trưởng, trong tổ uyên ương tráng lệ tại khu Hoa Thành tràn ngập hơi thở mùa xuân.

Hơi ấm đầy đủ, Thai bí thư và Tạ bí thư đang ôm nhau trên cái giường rộng lớn sắc màu rực rỡ, trên người chỉ quàng lên chiếc chăn phủ giường hơi mỏng, cánh tay trắng nõn như củ sen của Tạ Viện và hơn phân nửa bộ ngực trắng phau cao ngất đều lộ ra ngoài, thần thái yêu kiều lôi cuốn, Thai Duy Thanh nhìn thấy trong lòng lại rục rịch. Đáng tiếc tuổi tác đã cao, chỉ có thể tâm động, muốn thêm một lần thì chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Cũng may Tạ Viện rất hiểu hắn, cũng không có "lòng tham không đáy" đòi thêm lần hai.

Năng lực của Thai bí thư có vẻ cũng không phải tập trung chủ yếu ở trên lao động chân tay.

"Viện Viện, ngày mai người của tổ tuần sát Trung ương sẽ đến đấy!"

Thai Duy Thanh cầm lấy một điếu thuốc từ tủ đầu giường. Tạ Viện châm cho hắn, Thai Duy Thanh hít hai hơi rồi chậm rãi nói, hình dạng có phần không đủ trung khí.

Tạ Viện híp mắt thành một đường hình cung cong cong, mỉm cười nói: "Tới càng tốt mà, tổ trưởng của tổ tuần sát Trung ương là vị nào?"

Thai Duy Thanh nói: "Tưởng lão, phó bí thư Trung kỷ ủy."

Đối với những đại nhân vật cao tầng này, Tạ Viện không có ấn tượng trực quan, cũng như những cán bộ bình thường, chủ yếu là thông qua lý lịch tóm tắt từ phía chính phủ và một số tin đồn để biết thêm. Tuy nhiên hiện tại Tạ Viện cũng không dựa vào những tin tức vỉa hè này, bên người cô ta có một nguồn "tin tức phía chính phủ". Thai Duy Thanh thân là bí thư Tỉnh ủy khẳng định đã từng qua lại với Tưởng lão.

"Ừ, em nghe nói Tưởng lão rất nghiêm khắc, đối với vấn đề cán bộ không lưu tình chút nào, cứ giống như là gió mạnh mưa rào vậy! Có đúng là như vậy không?"

Thai Duy Thanh hơi híp mắt, nói: "Em nghe ai nói thế? Mấy tin tức vỉa hè hay lưu truyền trên quan trường đều không đáng tin cậy. . . tuy nhiên, đối với tin đồn về Tưởng lão thì là thật, trên cơ bản ăn khớp với sự thật. Tưởng lão là người cực kỳ nghiêm khắc. Rất nhiều cán bộ có vấn đề nhìn thấy ông ta cũng đã run sợ trong lòng. . ."

"Hì hì, cả anh nữa chứ gì?"

Tạ Viện thì nghịch ngợm, cười khanh khách trêu chọc Thai Duy Thanh.

Thai Duy Thanh hới biến sắc, lập tức khôi phục bình thường, khẽ gõ lên đầu Tạ Viện một cái, cười mắng: "Chỉ biết nghịch ngợm, chẳng lẽ anh là cán bộ có vấn đề?"

Khi Thai Duy Thanh nói lời này tràn đầy lo lắng. Trong ý nghĩ của hắn thì giữa hắn và Tạ Viện chính là lưỡng tình tương duyệt. Tạ Viện cũng không cầu quan cầu tiền của hắn, rất ngoan ngoãn. Về phần cho Tạ Viện một hai cái công trình, ở trong mắt Thai bí thư càng không tính là chuyện gì, đây cũng gọi là vấn đề sao?

Tạ Viện cười khanh khách, ôm lấy cái cổ của hắn ôm một cái.

Thành thật mà nói, Tạ Viện không hài lòng đối với biểu hiện trên giường của Thai bí thư, mỗi lần đều rất miễn cưỡng. Tạ Viện vừa qua tuổi 40, nếu theo tuổi tác sinh lý thì đang vào độ như lang như hổ, sao Thai Duy Thanh có thể thỏa mãn cô ta được? Cũng may Tạ Viện mê Thai Duy Thanh vốn cũng không phải là nhằm vào thân thể khoẻ mạnh của người ta.

Mỗi người đàn ông đều có điểm mạnh và tác dụng riêng.

"Nếu Tưởng lão này thực sự là lợi hại như vậy, phỏng chừng có một vài đồng chí sẽ bị ông ta trách phạt. . ."

Tạ Viện cười duyên, bộ dạng rất hài lòng.

Thai Duy Thanh khẽ giương mày, vẻ dò hỏi nhìn Tạ Viện. Một số đồng chí nào bị trách phạt mà lại khiến Tạ Viện hài lòng như thế, "một số đồng chí" này 8/10 là chỉ Liễu Tuấn rồi, đương nhiên cũng có thể là chỉ Lưu Phi Bằng.

Tạ Viện rất có "tính nguyên tắc"", nếu đã theo Thai Duy Thanh thì phải tự giác coi những "địch nhân" của Thai Duy Thanh trở thành "địch nhân" của mình, trong lòng đều rất không ưa gì Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn. Nếu như tỉnh A không có hai tên đáng ghét này, vậy thì cái chức bí thư Tỉnh ủy của Thai Duy Thanh có thể càng thêm uy phong hiển hách, Tạ Viện bí thư cô ta đương nhiên cũng theo nước lên thì thuyền lên, giá trị cũng được tăng cao.

Tạ Viện là loại đàn bà có dục vọng cực kỳ cường liệt đối với quyền lực, bằng không thì cũng không thể ở trên [Ngọc Lan vãn báo] xã thu được danh xưng nữ cường nhân. Làm phó bí thư đảng Thành ủy Ngọc Lan, trên phương diện dùng người, trên bị quản chế bởi Liễu Tuấn, dưới thì bị Phàn Chí Vĩ chèn ép, chỉ cần Tạ Viện vừa nghĩ đến cũng cảm thấy bực bội.

Tạ Viện thấy Thai Duy Thanh hình như có phần khó hiểu, liền cười giải thích: "Chuyện di dời và an trí nhà ở Ngọc Lan, tại phương diện chất lượng đã xảy ra chút vấn đề, đã có quần chúng phản ánh lên trên rồi."

Thai Duy Thanh nhất thời thấy hứng thú, ưỡn thẳng người lên. Tạ Viện cẩn thận nâng cái cổ của hắn dậy, dựng thẳng gối đầu rồi đặt ở đầu giường, để cho Thai Duy Thanh dựa càng thoải mái hơn.

"Là chuyện gì? em nói nghe thử xem."

Nếu là thường ngày, Thai Duy Thanh cũng sẽ không đặt việc di dời và an trí nhà xảy ra vấn đề ở trong lòng. Cũng không phải là nói Thai Duy Thanh không quan tâm đến dân sinh, thực sự chuyện như vậy quá nhỏ, không đáng để nhắc tới. Nếu như bí thư Tỉnh ủy cứ phải đi quan tâm tới những chuyện nhỏ này, dù cho có ba đầu sáu tay cũng làm không xuể.

Chỉ là lúc này thời cơ mẫn cảm, mặc dù là việc nhỏ cũng không thể coi như không quan trọng.

Thai Duy Thanh rất rõ ràng trận doanh của Tưởng lão, thậm chí hắn còn đang hoài nghi lần này lấy người cấp Phó quốc như Tưởng lão tự mình dẫn đội đến tỉnh A hoàn toàn chính là bắt nguồn từ bên Minh Châu.

Cao Kính Chương đã thỏa nguyện vọng bước vào hàng ngũ đầu sỏ, trong nhiệm kỳ mới tuyển cử của Cao hệ vào năm ngoái trên cơ bản đã đạt thành mục tiêu, hiện giờ đang giữ lấy cơ nghiệp, cũng không có ý đồ xuất động xuất kích. Mà trận cờ giữa Nghiêm Liễu hệ và Minh Châu hệ đang đến hồi gay cấn. Thai Duy Thanh biết, chủ yếu vẫn là bởi vì mâu thuẫn Liễu Tấn Tài đang chính vị là người cầm lái trên lĩnh vực kinh tế chính vị, có người nói có một đại lão vốn có ý định muốn tranh vị trí này. Hiện tại trần ai lạc định(*) nên vị đại lão này hình như vẫn chưa từ bỏ ý định.
(*)tỷ dụ chuyện đã trải qua rất nhiều biến hóa, cuối cùng sẽ có kết quả hoặc sau khi trả qua nhiều hỗn loạn sẽ có kết quả.

Đoạn thời gian trước, một số tỉnh thành phố đều thượng thư Quốc vụ viện, yêu cầu đưa điền sản nhà đất liệt vào sản nghiệp trụ cột. Lưu Phi Bằng cũng có ý nghĩ này nên chủ động liên hệ với Thai Duy Thanh.

Kỳ thực đề nghị này của Lưu Phi Bằng đã làm cho Thai Duy Thanh rất khó xử. Ý kiến của Liễu Tấn Tài đến cùng ra sao Thai Duy Thanh vẫn không rõ, nhưng nhìn động tĩnh của Liễu Tuấn tạo ra tại TP Ngọc Lan thì cũng có thể đoán được. Nếu như không có Liễu Tấn Tài cho phép thì Liễu Tuấn tuyệt đối sẽ không làm ra động thái lớn như vậy. Giả sử Liễu Tấn Tài cũng đồng ý đưa sản nghiệp nhà đất vào sản nghiệp trụ cột, Liễu Tuấn tại Ngọc Lan làm như thế chẳng phải là đang chống đối với ông già mình hay sao?

Thiên hạ không có đạo lý này!

Có thể ở trong một nhà bình thường, cha con bất hòa cũng là hiện tượng thường thấy, nhưng tại một nhà quyền thế hiển hách về chính trị như Liễu gia, tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống như vậy. Liễu Tấn Tài và Liễu Tuấn không phải là quan hệ cha con bình thường, Liễu Tuấn là người nối nghiệp đã rành rành của Nghiêm Liễu hệ, anh ta cùng cha mình xướng hí với nhau chẳng lẽ để cho các đại lão của phái hệ khác xem náo nhiệt sao?

Ý kiến của Lưu Phi Bằng tại Minh Châu hệ cũng không khó đoán, tất cả cũng đã rành rành cả!

Nếu như Thai Duy Thanh lựa chọn ủng hộ Lưu Phi Bằng, lấy danh nghĩa của Chính phủ tỉnh Tỉnh ủy để trình lên báo cáo này thì phải đắc tội với Nghiêm Liễu hệ, còn nếu như không đồng ý, thì sẽ đắc tội với Minh Châu hệ. Lấy chính sách "gìn giữ những gì đang có" đang áp dụng hiện nay của Cao hệ đến xem thì bất kể trở mặt với một phái hệ nào, Thai Duy Thanh đều phải mạo hiểm phiêu lưu rất lớn. Không có sự ủng hộ của một phái hệ lớn thì một mình Thai Duy Thanh không thể trụ lâu được.

Đây không phải là một góc tranh đấu của tỉnh A. Tại tỉnh A, bởi vì mọi người đều thân tại trong ván cờ, Thai Duy Thanh đối với Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đánh cũng tốt mà giúp cũng tốt, mỗi bên đều có đại phái hệ ở phía sau, cũng ko biết nói cái gì. Bí thư Tỉnh ủy muốn dựng nên quyền uy của mình, những thủ đoạn này tất phải có.

Nhưng liên quan đến đại cục toàn quốc, Thai Duy Thanh phải thận trọng.

Tuy nhiên Thai Duy Thanh dù sao cũng là bí thư Tỉnh ủy, trí tuệ chính trị không thể khinh thường. Trước khi Lưu Phi Bằng liên hệ với hắn, Thai Duy Thanh đã suy nghĩ đến khả năng này nên đã làm tốt chuẩn bị để ứng đối. Bởi vậy đối với đề nghị của Lưu Phi Bằng chỉ mỉm cười biểu thị khẳng định. Lưu tỉnh trưởng người ta nói có đạo lý mà, nếu sản nghiệp nhà đất được liệt vào sản nghiệp trụ cột, Chính phủ có thể tăng thêm rất nhiều nguồn thu. Trong tay đã có tiền thì kiến thiết cái gì mà không dễ làm? Tạo ra thành tích cũng là điều tất nhiên, nếu luận công ban thưởng, Thai Duy Thanh khẳng định cũng chạy không thoát.

Khi Lưu Phi Bằng nhận được câu trả lời thuyết phục của Thai Duy Thanh lại vừa mừng vừa sợ, trước khi hắn liên hệ với Thai Duy Thanh đã từng tỉ mỉ phân tích qua thế cục, cho rằng Thai Duy Thanh sẽ lựa chọn cách làm bo bo giữ mình, đối với đề án của hắn không ủng hộ cũng không phản đối, im lặng để giữ lợi ích của mình, cuối cùng không ngờ Thai Duy Thanh lại tán thành!

Như vậy, Liễu Tuấn làm sao mà ngăn cản đây?

Trong một tỉnh, bí thư và tỉnh trưởng thống nhất ý kiến, đó chính là nghị quyết!

Không ngờ Lưu Phi Bằng vui vẻ còn quá sớm, một câu nói tiếp theo của Thai Duy Thanh đã khiến Lưu Phi Bằng nghẹn họng.

Thai bí thư mỉm cười nói: "Vấn đề kiến thiết thuần kinh tế này bản thân tỉnh trưởng có thể tự quyết định, không cần trải qua hội Thường ủy thảo luận. Nếu như tỉnh trưởng cảm thấy đề án này rất hoàn thiện thì có thể dùng danh nghĩa của Chính phủ tỉnh báo cáo với Quốc vụ viện!"

Đây là một kẻ dối trá!

Lưu Phi Bằng không lời nào để nói, phiền muộn không ngớt rời khỏi phòng làm việc của Thai Duy Thanh.

Hiện tại Tưởng lão đã gần đến, có thể thấy được Minh Châu hệ đã hạ quyết tâm muốn thấy được cao thấp cho nên một số việc thường ngày thoạt nhìn không để mắt tới cũng trở nên rất mẫn cảm.

Nếu như có thể bởi vậy mà động được Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh cũng rất cam tâm tình nguyện nhìn thấy. Cho dù bí thư Thành ủy Ngọc Lan tân nhậm không phải là người của mình, ít nhất cũng không đến mức khó chơi như Liễu Tuấn mà!

Đỉnh cấp nha nội hai lớp như Liễu Tuấn ở tại quốc nội cũng không nhiều. Nếu các phái hệ lớn có một nhân vật có thể đánh đồng với Liễu Tuấn chỉ sợ cũng sẽ không đơn giản mà tới một vùng nước xoáy mạnh như tỉnh A.

Tạ Viện vừa cười vừa nói: "Lần này tổng cộng có ba chủ thầu xây dựng lo việc an trí nhà, Cận Hữu Vi, Đinh Linh, còn có công ty điền sản Hào Uyển của Miêu Chính Cường. . ."

"Ai xảy ra vấn đề?"

Thai Duy Thanh hỏi. Cận Hữu Vi và Đinh Linh, Thai Duy Thanh cũng biết, Miêu Chính Cường hình như cũng nghe Tạ Viện nhắc qua, có vẻ như còn có quan hệ khá thân với Tạ Viện.

"Điền sản Hào Uyển xảy ra vấn đề."

Tạ Viện nói, nhìn qua rất ung dung.

Thai Duy Thanh không khỏi kinh ngạc nói: "Điền sản Hào Uyển này hình như anh đã nghe em nhắc qua, em còn đánh giá rất tốt tên Miêu Chính Cường kia mà . . ."

Cũng không trách Thai Duy Thanh kinh ngạc, Miêu Chính Cường uy hiếp chính là các đơn vị liên quan với Tạ Viện, việc an trí nhà của hắn xảy ra vấn đề, vậy thì Liễu Tuấn chạy không thoát, Tạ Viện càng chạy không thoát. Liễu Tuấn cũng không phải là người dễ dàng chịu ăn thiệt thòi mà không lên tiếng.

Vì sao nhìn qua Tạ Viện còn rất thảnh thơi?

Tạ Viện thản nhiên cười: "Anh nghĩ em không có đầu óc như vậy sao, người nào là đơn vị liên quan với em? Hì hì, lần này để xem Liễu Tuấn nhận được những gì?"

Thấy vẻ mặt xấu xa như loại này của Tạ Viện, Thai Duy Thanh đã biết trong chuyện này có ẩn ý gì
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.