Chương trước
Chương sau
Tân thị trưởng Lý Đào và Liễu Tuấn có sự chia rẽ đầu tiên ở phương diện điều chỉnh giá nhà đất.

Nghiêm khắc mà nói sự chia rẽ này không phải phát sinh trực tiếp giữ bí thư và thị trưởng, mà phát sinh trên cuộc họp thị trưởng, phó thị trưởng thường vụ Chung Vĩnh Minh đề xuất biện pháp liên quan tới việc hạn chế giá nhà đất.

Chính phủ Ngọc Lan có một thời gian xuất hiện "khoảng trống", Liễu Tuấn kiêm nhiệm thị trưởng, các vị phó thị trưởng ai làm việc nấy, tựa hồ không hề có người đứng đầu, có điều Liễu Tuấn trong công tác cụ thể vẫn có trọng điểm, từng nhiều lần ủy thác Chung Vĩnh Minh chủ trì cuộc họp thị trưởng. Chung Vĩnh Minh sau khi lên làm phó thị trưởng thường vụ, tất nhiên thành "người phát ngôn" của Liễu Tuấn ở chính phủ, chủ trì công tác thường ngày của chính phủ.

Sau khi Lý Đào tới nhậm chức Chung Vĩnh Minh vẫn không đổi thói quen, làm người cầm cờ cho các phó thị trưởng khác.

Kế hoạch hạn chế giá nhà đất này Liễu Tuấn đã ấp ủ từ lâu, Chung Vĩnh Minh là người thi thành cụ thể. Phải nói Chung Vĩnh Minh năng lực công tác cao, người này khi xưa làm huyện trưởng Ngọc Tây thường đấu đá với bí thư huyện ủy không phải vì dựa vào là họ hàng xa của Chung Hải Vận, mang chiêu bài nhà họ Cận.

Không có vài phần bản lĩnh, chiêu bài lớn tới đâu cũng vô dụng.

Mới đầu khi Liễu Tuấn trình bày ý tứ này, Chung Vinh Minh giật mình thực sự.

Hạn chế giá nhà đất.

Vị này đúng là can đảm.

Mặc dù Tiềm Châu đã thực thi việc này rồi, nhưng Tiềm Châu và Ngọc Lan không giống nhau, tổng lượng kinh tế và địa vị chính trí của Ngọc Lan đều hơn xa Ngọc Lan, cái lệnh giới hạn giá nhà đất này công bố một cái, khẳng định sẽ khơi lên sóng dữ.

Chung Vĩnh Minh biết rõ, thế lực giai cấp địa ốc trong nước hùng mạnh nhường nào, có lẽ với uy vọng của Liễu Tuấn ở Ngọc Lan, y cưỡng ép hạn chế giá nhà đất là có thể được, những thương nhân địa ốc Ngọc Lan, gồm cả Cận Hữu Vi và Đinh Linh sẽ không đối kháng với Liễu Tuấn, mà cũng có sức mà đối kháng. Nhưng địa vị hiện này của Liễu Tuấn quyết định mỗi một hành động của y không chỉ giới hạn ở Ngọc Lan, vì Liễu Tấn Tài, những chính sách y thi hành ở Ngọc Lan sẽ bị người ta suy đoán là hành động lớn tiếp theo của Liễu Tấn Tài.

Lúc này Liễu Tuấn hạn chế giá nhà đất là đi ngược xu thế tăng giá nhà đất các nơi trong cả nước.

Liễu Tấn Tài nắm giữ quyền lực hạch tâm, lập tức tiến hành cải cách quốc vụ viện chuẩn bị từ lâu, trong đó làm người ta chú ý nhất là ủy ban phát triển và kế hoạch quốc gia đổi tên là ủy ban phát triển và cải các quốc gia, hai chữ "kế hoạch" hoàn toàn bị trừ bỏ.

Đây không phải là chuyện thay đổi cái tên, thay đổi biển hiệu. Nó có nghĩa là cải cách mở cửa sẽ được tiến sâu hơn, thị trưởng sẽ hoàn toàn mở cửa, quy luật thị trường hoàn toàn chủ đạo nên kinh tế. Ngoài ra còn bỏ bộ hợp tác kinh tế đối ngoại, thành lập bộ thương nghiệp cũng thể hiện tinh thần này.

Mà lúc này con trai Liễu thủ tướng lại thi hành biện pháp hạn chế giá nhà đất bằng phương thức hành chính chẳng phải thụt lùi sao?

Lại đi đối đầu với cha mình à?

Chung Vĩnh Minh rất cẩn thận đem nghi vấn trong lòng mình nói với Liễu Tuấn, nếu là trước kia hắn tuyệt đối không dám làm thế, khi ấy hắn đang nỗ lực tiếp cận Liễu Tuấn, bất kỳ mệnh lệnh nào của Liễu Tuấn đều chấp hành 100% không chút do dự, càng không đề xuất nghi vấn hay ý kiến trái ngược.

Sự thực chứng minh, sách lược này của Chung Vĩnh Minh vô cùng thành công..

Trở thành phí thị trưởng thường vụ chính là minh chứng rõ ràng nhất, dù cấp bậc không đội, nhưng cánh cửa lớn Nghiêm Liễu hệ đã mở toang với hắn, tiến đồ vô lượng.

Vì thế Chung Vĩnh Minh càng tự động t giác coi mình là tâm phúc thân tin của Liễu Tuấn, nếu đã là trợ thủ, phải có trách nhiệm nhắc nhở Liễu Tuấn không nên làm việc theo cảm tính.

Liễu Tuấn tán thưởng nghi vấn này của Chung Vĩnh Minh.

Y chưa bao giờ thích cán bộ chỉ biết vâng vâng dạ dạ, y coi trọng nhân tài chứ không phải nô tài, đương nhiên Liễu Tuấn chấp nhận ý kiến bất đồng thiện chí, còn nếu là gây sự y không ngại ngần phản kích.

- Vĩnh Minh, tôi hiểu lo lắng của anh, nhưng anh nhớ kỹ một điều, một thị trưởng, hay nói cách khác một chính phủ thành phố làm người dân không có nổi nhà để ở, tuyệt đối không phải là hợp cách.

Liễu Tuấn không diễn giảng dông dài với Chung Vĩnh Minh chỉ nói đơn giản như thế.

Nhưng vẻ kiên định của Liễu Tuấn, để Chung Vĩnh Minh hiểu, Liễu Tuấn đã hạ quyết tâm rồi, Chung Vĩnh Minh không nói thêm nữa, bắt đầu xuất lĩnh nhân viên bắt đầu định ra kế hoạch chu toàn.

Liễu bí thư nhìn xa trông rộng, nhưng yêu cầu rất tỉ mỉ với công việc cụ thể, chỉ cần là cán bộ theo Liễu Tuấn thời gian dài một chút, đều biết điều này, không ai dám hời hợt qua loa với công tác Liễu Tuấn giao phó.

Nói ra đội ngũ cán bộ củ chúng ta không thiếu tài năng, thậm chí rất nhiều cán bộ tài năng kiệt xuất, nhưng cái tài đó dùng ở phương diện nào, phải xem tác phong làm việc của lãnh đạo chủ yếu. Trong con mắt một lãnh đạo chỉ có ham muốn cá nhân, thì tài năng cấp dưới thể hiện ở chỗ có làm lãnh đạo hài lòng hay không, vì thế quan trường lưu hành cách làm "chấp hành chỉ thị lãnh đạo ngay trong ngày", rất nhiều cán bộ công tác be bét, nhưng vẫn được đề bạt trọng dụng, nguyên nhân là vì "biết nghĩ cho lãnh đạo", thỏa mãn yêu cầu của lãnh đạo đến nơi đến chốn.
Còn Liễu Tuấn không có yêu cầu cá nhân, y chỉ có yêu cầu công tác, tiêu chuẩn đề bạt cấp dưới của y là công tác có xuất sắc hay không.

"Tiến cống" cho cá nhân Liễu Tuấn, đó là hành động cán bộ chỉ cần quen biết Liễu Tuấn đều không nghĩ tới.

Phương án giới hạn Chung Vĩnh Minh định ra vô cùng chặt chẽ, bắt đầu từ khống chế giá đất bán ra, thủ tục, hạn chế thời gian khai thác đất, yêu cầu chất lượng, không gian lợi nhuận, phương thức tuyên truyền .v..v.. Đều vô cùng tỉ mỉ
Theo báo cáo của Chung Vĩnh Minh, trong nhân viên tham gia hoạch định chính sách này, còn có rất nhiều học giả nổi danh trong tỉnh, thậm chí có kế hoạch sơ bộ, Chung Vĩnh Minh còn tới kinh thành, tìm rất nhiều chuyên gia kinh tế học nổi tiếng toàn quốc, xin bỏ họ bày mưu tính kế, đính chính sửa chữa.

Vì thế Liễu Tuấn rất hài lòng với phương án này.

Có điều Liễu Tuấn không vội tỏ thái độ, y mang phương án này đi thỉnh giáo vài học giả có liên quan, cuối cùng mới quyết định.

Chung Vĩnh Minh đưa ra phương án này là được Liễu Tuấn thẩm định cuối cùng, chỉ còn đợi sa khi Lý Đào nhậm chứ đề xuất ra, biểu thị sự tôn trọng với thị trưởng mới.

Chắc chắn một khi thực thi phương án này, ảnh hưởng với Ngọc Lan sẽ không hề tầm thường, Liễu Tuấn hi vọng được đông đảo thừa nhận.

Nhưng hiển nhiên Lý Đào bị phương án Chung Vĩnh Minh đề xuất ra làm ngả bổ ngửa.

Phương án rất tỉ mỉ, rất dài gần hai vạn chữ, Chung Vĩnh Minh chỉ trích đọc sáu điều trọng điểm vẫn mất hơn một tiếng đồng hồ.

Chung Vĩnh Minh vừa giải thích vừa quan sát sắc mặt Lý Đào.

Chắc chắn các phó thị trưởng khác cũng có vài phần hiếu kỳ, vài phần cảnh giác, dù sao được Thai Duy Thanh coi trọng, khẳng định là không đơn giản. Cho dù không ai hoài nghi uy thế của Liễu Tuấn, nhưng Thai Duy Thanh là bí thư tỉnh ủy hơn xa tỉnh trưởng.

Tất cả mọi người đều đang quan sát Lý Đào.

Lý Đào cau mày không hề che dấu, Chung Vĩnh Minh giải thích càng kỹ, hắn càng nhíu chặt mày.

Các phó thị trưởng trở nên hồi hộp.

Xem ra tân thị trưởng không ưa gì phương án này.

Kỳ thực chẳng trách Lỳ Đào, các phó thị trưởng khác cũng chẳng ưa gì phương án này, cái phương án này không bảo mật mà khua chiêng gõ trống làm, trưng cầu ý kiến của rất nhiều người, các phó thị trưởng sớm nguyền rủa trong bụng không biết bao nhiêu lần.

Liễu bí thư không chịu yên thân.

Mà hình như y chưa bao giờ thực sự chịu yên thân.

Nói thật cư dân Ngọc Lan có nhà để ở hay không bọn họ chẳng bận tâm, câu "làm quan một kỳ, tạo phúc một phương" chỉ là khẩu hiệu xuông, bọn họ quan tâm là lợi ích thật sự kia.

Hạn chế giá phòng rõ ràng là kéo tụt GDP, đối lập với rất nhiều thương nhân và quan viên, sau khi nó thực thi là sự đả kích trí mạng với rất nhiều thương nhân địa ốc và quan viên, Liễu nha nội làm càn như thế đắc tội với cả đống người.

Cho dù các phó thị trưởng chuẩn bị tâm lý, vẫn bị phương án này của Chung Vĩnh Minh làm cho sững sờ.

Vì cái giới hạn này thật thái quá.

Giới hạn cao nhất thậm chí thấp hơn giá tiêu thụ hiện giờ, nói cách khác, một khi thực thi phương án này, rất nhiều nhà cửa của Ngọc Lan phải hạ giá.

Vất vả lắm Chung Vĩnh Minh mới giải thích xong, đóng tài liệu lại uống cạn nửa chén trà, liền một hơi giải thích cả phương án lớn như thế, đúng là vất vả.

Lý Đào mãi mới giãn mày ra, mỉm cười gật đầu với Chung Vĩnh Minh, biểu thị an ủi sự vất vả của hắn, sau đó nhìn qua khắp lượt ôn hòa nói:
- Các đồng chí cho ý kiến đi.

Đó là thủ pháp tạo dựng quyền uy của người đứng đầu.

Không ngờ các phó thị trưởng lên tiếng đều y hệt nhau, đều tán thành, trong đó có một vài vị giao hảo với Chung Vĩnh Minh còn phát biểu những lời cảm khái, tán thưởng đây là phúc phận của quần chúng Ngọc Lan.

Lý Đào lại lần nữa nhíu chặt mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.