Chương trước
Chương sau
Trong biệt thự nhà họ Liễu ở công viên Long Sơn, thi thoảng lại truyền ra những tràng cười vui vẻ.

Trong nhà có mấy vị khách tới chơi.

Đó là Quách Kỳ Lương tỉnh trưởng tỉnh N, Điền Văn Minh bí thư kỷ ủy tỉnh J, Mai Ngạo Hàn phó bộ trưởng bộ tài chính, Tiêu Chí Hùng , Tạ Ý Tường.

Còn Giang Hữu Tín và Nghiêm Minh thì không thể tính là khách.

Trừ Nghiêm Minh, tất cả đều là đại biểu của đại hội đảng lần này.

Mọi người ngồi quây thành vòng tròn ở phòng khác, trung tâm tất nhiên là Liễu phó thủ tướng mới trúng tuyển thành thường ủy rồi, trở về nhà Liễu Tấn Tài đổi sang trang phục thoải mái hơn, nhìn ít đi vài phần uy nghiêm, thêm vào vài phần thân thiết.

Khách lấy Quách Kỳ Lương, Điền Văn Minh, Mai Ngạo Hàn làm chính, những tiểu bối còn lại chỉ nghe nói chuyện.

Cuộc bái phỏng này chủ yếu là mang tính lễ tiết, đương nhiên thi thoảng cũng nói tới chuyện chính trị, nhưng chủ yếu là phương sách chấp chính, rất ít bàn tới vấn đề mẫn cảm.

Nghiêm Liễu đồng thời tiến cấp, đám người Quách Kỳ Lương theo quy củ tới bái phỏng Liễu Tấn Tài trước, vì Liễu Tấn Tài xếp trên Nghiêm Ngọc Thành ở trong đảng.

- Chí Hùng này con số các cậu báo lên, năm ngoái tổng GDP của Bảo Châu hơn cả Đại Ninh, con số này có thật không đấy.

Liễu Tấn Tài mỉm cười hỏi Tiêu Chí Hùng, anh mắt lại tỏ ra khá nghiêm túc.

Tiêu Chí Hùng là bí thư thành ủy Bảo Châu, vội ưỡn thẳng lưng đáp:
- Thưa thủ tướng, con số này cơ bản là chân thật, ở phương diện này Quách tỉnh trưởng yêu cầu rất nghiêm ngặt, quyết không cho giả dối lừa gạt.

Quách Kỳ Lương mỉm cười nói:
-Đó là tác phong tốt của hai vị lãnh đạo Nghiêm Liễu để lại, chúng tôi cũng không dám làm giả làm dối.

Dù hiện giờ Liễu Tấn Tài xếp trên Nghiêm Ngọc Thành, nhưng đại tướng Nghiêm Liễu hệ vẫn có thói quen xưng hô "Nghiêm Liễu", bản thân Liễu Tấn Tài cũng cảm thấy hiển nhiên, không có gì không ổn.

Nghiêm túc mà tính Quách Kỳ Lương không phải do Nghiêm Liễu đề bạt lên, mà là Liêu Khánh Khai đề bạt lên, khi Nghiêm Ngọc Thành làm bí thư tỉnh ủy tỉnh A thì Quách Kỳ Lương đã làm bí thư thành phố Hãn Hồ, về sau Lý phó chủ tịch rất coi trọng tài hoa của Quách Kỳ Lương , tăng cường bối dưỡng, sau khi Nghiêm Ngọc Thành rời khỏi tỉnh N, Quách Kỳ Lương lên làm tỉnh trưởng.

Có điều Nghiêm Liễu đều là đại tướng của Liêu Khánh Khai, kế thừa y bát của ông, sau khi ông nghỉ hưu, đám Quách Kế Lương tất nhiên tự giác đi theo Nghiêm Liễu, qua nhiều năm sớm đã thành đại tướng Nghiêm Liễu hệ.

Liễu Tấn Tài gật đầu nói:
- Thật thì tốt, không thể vì quan hệ tới đồng chí Ngọc Thành và tôi mà nâng cao số liệu, như thế sẽ không hay.

Bảo Châu là quê cũ của Nghiêm Liễu, cả hai đều từng làm bí thư thành ủy Bảo Châu, không bài chứ cố ý lấy lòng lãnh đạo mà cố ý đề cao con số GDP.

Tiêu Chí Hùng nói:
- Thủ tướng, thành phố Bảo Châu mấy năm qua tiến bộ đúng là khá nhanh, có điều cũng bắt đầu xuất hiện một số vấn đề.

Sắc mặt Liễu Tấn Tài liền trở nên nghiêm túc, nói;
- Ồ, có những vấn đề gì.

Ánh mắt mọi người đổ dồn về Tiêu Chí Hùng, Quách Kỳ Lương nhìn có ý ngăn cản, đoán chừng đây chỉ là cuộc bái phòng lễ tiết thuần túy, không tiện thảo luận vấn đề quá cụ thể. Liễu Tấn Tài nổi tiếng cuồng công tác, mà đại hội đảng vừa kết thúc, ngày mai còn tham gia lễ chiêu đãi giới báo trí, lánh đạo khóa mới gặp mặt phòng viên, Liễu Tấn Tài cần phải nghỉ ngơi cho tôn, ngày mai còn lấy tinh thần diện mạo tốt đẹp sung mãn đối diện với truyền thông thế giới.

Thấy ánh mắt của Quách Kỳ Lương, Tiêu Chí Hùng trở nên do dự.

Liễu Tấn Tài nói:
- Đồng chí Kỳ Lương không sao cả, cứ để cậu ấy nói đi, Chí Hùng cậu nói xem, Bảo Châu gặp phải vấn đề gì rồi?

Quách Kỳ Lương mặt hơi đỏ lên, không nhờ Liễu Tấn Tài vẫn nhạy bén như thế, ánh mắt mình có chút khác thường cũng không che dấu được.

- Là thế này ạ, kinh tế Bảo Châu phát triển cao tốc là dó sự phát triển mạnh mẽ của xí nghiệp nông thông, ý thức kinh doanh của toàn dân rất mạnh, nhưng những năm qua rất nhiều xí nghiệp nông thông gặp phải vấn đề thắt cổ chai. Thường thì tập trung thể hiện ở quy mô nhỏ, sảm phẩm chỉ có một, giá trị phụ không cao, sức cạnh tranh không đủ, đối diện với thị trường cạnh tranh ngày càng khốc liệt, rất nhiều xí nghiệp nông thôn đều không thể thích ứng, chỉ đành liên tục hạ giá, dùng giá thấp giữ thị trường. Nhưng quy mô quá nhỏ, không cách nào thông qua sản xuất nhiều để giảm giá sản phẩm, hình thành mâu thuẫn lớn, một số xí nghiệp nông thông không thể tiếp tục sinh tồn...
Tiêu Chí Hùng lo lắng nói.

Liễu Tấn Tài không vội trả lời mà hỏi:
- Ừ, còn nữa không?

- Vấn đề thứ hai, vị trí địa lý của Bảo Châu không tốt lắm, giao thông không phát triển, Bảo Châu không có đường hàng không, chỉ có thể dựa vào vận chuyển trên đất liền, đường sắt cũng không phát triển, điều này khiến cho giá thành vận chuyển sản phẩm cao, một số xí nghiệp lớn đem cơ sở sản xuất chuyển ra bên ngoài, thậm chí năm gần đây rất nhiều cư dân cũng chuyển ra bên ngoài, tìm cơ hội phát triển tốt hơn, đó là vẫn đề trí mạng, chúng tôi không giữ nổi người nữa...

Tiêu Chí Hùng còn định lấy ví dụ, như tổng công ty Đằng Phi cũng chuyển cơ sở sản xuất ra bên ngoài, nhưng vì công ty Đằng Phi từ Liễu gia sơn mà ra, Liễu Triệu Ngọc là cháu Liễu Tấn Tài, nên lời ra đến miệng liền nuốt lại.

Liễu Tấn Tài chậm rãi gật đầu hỏi:
- Còn có vấn đề gì nữa không?

Tiêu Chí Hùng do dự một lúc mới nói:
- Vấn đề thứ ba là vật giá tăng quá nhanh, vì sự phát triển cao tốc của Bảo Châu mấy năm qua, mà khiến cho giá cả ngày một leo thang, nhất là giá nhà, hiện giờ giá nhà ở Bảo Châu cao nhất tỉnh N, thậm chí còn vượt quá cả Đại Ninh, điều này mang tới rất nhiều vấn đề xã hội. Cho dù là khu Hướng Dương có kinh tế hát triển nhất cũng bắt đầu có cư dân không mua nhà ở trong khu nữa. Nếu như tốc độ phát triển kinh tế hạ xuống mà giá nhà lại không hạ, chênh lệch giàu nghèo càng lớn, đây là gốc rễ sinh ra đại đa số mâu thuẫn xã hội, thật làm người ta buồn bã.

- Ừm Chí Hùng, cậu có thể nhìn thấy những vấn đề này chứng tỏ đã bỏ nhiều công sức rồi, là bí thư thành ủy hợp cách, những vấn đề cậu phản ánh ở Giang Châu cũng có, nhưng mà giao thông thủy lộ ở Giang Châu phát triển hơn ở Bảo Châu, những vấn đề này liên quan tới căn bản, trong thời gian ngắn khó lấy được biện pháp tốt.

Liễu Tấn Tài nói rất chân thành.

Mọi người bất giác ưỡn thẳng lưng, ánh mắt nhìn Liễu Tấn Tài thêm kính phục, Liễu Tấn Tài vẫn thế, làm việc thực tế, cầu thị, không vì đại vị thay đổi mà thay đổi tác phong.

- Thế này đi, ở đây có mấy vị bí thư thành ủy, Hữu Tín và Nghiêm Minh trước kia cũng chấp chính địa phương, có kinh nghiệm phương diện này. Mấy đứa bỏ thời gian ra tham khảo với nhau những vấn đề này, xem xem có biện pháp gì tốt không, sau đó đem kết quả thương lượng báo cho ta. Những vấn đề này ta cũng phải suy nghĩ cho kỹ.
Liễu Tấn Tài thong thả nói.

Đám Tiêu Chí Hùng vội gật đầu.

Nói ra trong phòng này đúng là tập trung mấy vị cao thủ quản lý địa phương, ai cũng có kinh nghiệm phong phú, hơn nữa trong nhiệm kỳ đều có thành tích không tệ.

Quách Kỳ Lương trước kia là bí thư Hãn Hồ, Điền Văn Minh là bí thư Bảo Châu, trước kia Giang Hữu Tín cũng là bí thư Hãn Hồ, Tạ Ý Tường là bí thư Giang Châu, Mai Ngạo Hàn từng là thị trưởng Hãn Hồ, Liễu Tuấn thì không cần phải nói, Nghiêm Minh tuy chưa từng làm bí thư Thành ỷ cũng làm bí thư khu ủy, huyện ủy.

Những người này tập trung lại trao đổi một phen, khẳng định có thể nghĩ ra biện pháp tôt, coi như là một cuộc họp bí thư được rồi.

Mọi người ngồi ở biệt thự nhà họ Liễu chừng một tiếng liền đứng dậy cáo từ, bái phỏng Liễu Tấn Tài xong, khẳng định phải tới chỗ Nghiêm Ngọc Thành.

Ba anh em Giang Hữu Tín, Nghiêm Minh và Liễu Tuấn cũng đi cùng.

Nghiêm Ngọc Thành vẫn như cũ, rất uy nghiêm, làm vị trí bí thư kỷ ủy TW không uy nghiêm sao có thể khiến người ta phục.

Liễu Tấn Tài sẽ hiệp trợ tổng bí thư Lý Trì Quốc quản lý đại cục kinh tế toàn quốc, chuyện thường ngày hệ phái do Nghiêm Ngọc Thành chủ trì.

Trong phòng khách của nhà họ Nghiêm, có thể đàm luận nhiều vấn đề mẫn cảm hơn, trực tiếp nói tới vấn đề bổ nhiệm cán bộ, theo an bài TW, Quách Kỳ Lương sẽ làm bí thư tỉnh J, còn Điền Văn Minh đảm nhận tỉnh trưởng tỉnh N. Tất cả đã được định luận.

Nhưng an bài Giang Hữu Tính trải qua một chút trắc trở.

Ban đầu xét lý lịch nhậm chức của Giang Hữu Tín, chủ yếu là ở địa phương, nên cho tới bộ ủy ban TW rèn luyện một chút, Nghiêm Ngọc Thành có ý để Giang Hữu Tín tới trung tổ bộ, làm phó bộ trưởng, nhưng Liễu Tấn Tài phụ trách chủ trì quốc vụ viện, Giang Hữu Tín làm quan cao trong bộ ủy quốc gia không thích hợp

Về sau Quách Kỳ Lương chủ động yêu cầu với Nghiêm Ngọc Thành cho Giang Hữu Tín tới tỉnh J hiệp trợ mình làm việc, khi Giang Hữu Tín làm phó tỉnh trưởng tỉnh N, được Quách Kỳ Lương coi trọng.

Cho nên cuối cùng Giang Hữu Tín tới tỉnh J là trưởng tròng tổ chức kiêm thường ủy tỉnh ủy.

An bài này có thể cho thấy Nghiêm Liễu hệ hiện giờ vẫn ổn định thế lực, không hề có ý mở rộng, đó cũng là để thích ứng với nhu cầu hiện tại
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.