Chương trước
Chương sau
Liễu Tuấn cười, y biết Đinh Ngọc Chu hơi hiểu lầm ý tứ của mình rồi, chắc chắn y sẽ điều chỉnh cán bộ, nhưng không vội nhất thời, thế nào cũng phải đợi xử lý hậu quả Cty Vĩ Phong cơ bản đã xong, đặc biệt là sau khi trấn an hoàn toàn quần chúng góp vốn mới có hành động lớn.

Với uy vọng của Liếu Tuấn trong cán bộ Ngọc Lan hiện nay, không sợ kẻ khác gây chuyện.
Đạo Soái - 4vn
Hôm nay y tới, kỳ thực là vì Ngưu Tiền Tiến.

- Đinh bí thư, đồng chí Chu Minh của huyện Ngọc Đông gần đây sức khỏe không được tốt, trước đó không lâu tới bệnh viện kiểm tra nói gan có vấn đề, rất có thể là ung thư gan, nếu như tình huống là thật, đồng chí ấy không thích hợp ở lại cương vị quan trọng như thế nữa.

Liễu Tuấn cầm chén trà trước mặt lên, nhấp một ngụm thong thả nói.

Chu Minh là bí thư huyện Ngọc Đông, nói ra cũng coi là do Uông Quốc Chiêu đề bạt lên, trước kia là phó cục trược cục trực thuộc thành phố, tuổi không cao, bốn mấy gần năm mươi, không ngờ làm bí thư Ngọc Đông chưa được ba năm đã gặp phải chứng bệnh nghiêm trọng như vậy.

- Ừ, chuyện này tôi cũng nghe nói rồi, phải bỏ thời gian ra thăm đồng chí ấy.
Đạo Soái - 4vn
Liễu Tuấn gật đầu, lời này của Đinh Ngọc Chu là phù hợp với thân phận bí thư thành ủy, dù Chu Minh là cán bộ thuộc phe nào, gặp phải bệnh nặng, ông ta đúng là nên bày tỏ sự quan tâm.

- Vậy ý của Liễu tỉnh trưởng do ai tới huyện Ngọc Đông thì thích hợp?

Liễu Tuấn nghĩ một lúc rồi nói:
- Lão Bành huyện trưởng nguyện Ngọc Đông, mới cất nhắc chưa lâu, nhậm chức chưa tới hai năm, kinh nghiệm tựa hồ hơi thiếu một chút, chưa có đủ uy vọng ở huyện Ngọc Đông.

Đinh Ngọc Chu trong lòng cảm thán, nói tới kinh nghiệm chẳng lẽ cậu thì có kinh nghiệm lão thành lắm sao? Nhưng câu cuối cùng thì Đinh Ngọc Chu không thể phản bác, Liễu Tuấn mặc dù tư cách chưa đủ sâu, nhưng uy vọng cực cao, nhiều cán bộ đôi khi thường quên mất tuổi của Liễu Tuấn.

- Ừm, Tiểu Bành còn thiếu chút lịch luyện, cần rèn rũa thêm một hai năm.

- Tôi thấy, để đồng chí Khấu Nham của khu Dương Xuyên tới là khá thích hợp, huyện Ngọc Đông mấy năm qua tuy kinh tế phát triển không tệ, nhưng tổng thể mà nói là kém hơn tốc độ binh quân của thành phố, nhất là kiến thiết thành thị khá lạc hậu. Khấu Nham ở khu Dương Xuyên khá có thành tích phát triển kinh tế, tôi thấy để đồng chí ấy thay vị trí của Chu Minh, cho Chu Minh về thành ủy làm phó thư ký trưởng, có lợi cho việc chưa bệnh.

Khấu Nham là khu trưởng khu Dương Duyên, cũng do Uông Quốc Chiêu đề bạt lên.
Đạo Soái - 4vn
Đinh Ngọc Chu không tỏ thái độ mà hoi:
- Vậy ai tới khu Dương Xuyên?

Liễu Tuấn cười:
- Đinh bí thư, tôi nói ra bí thư đừng trách tôi khoét tường đấy.

Đinh Ngọc Chu cũng cười:
- Liễu tỉnh trưởng, tôi đâu lấy quyền mưu lợi riêng, bên tôi toàn là cán bộ quốc gia, không có bạn bè thân thích tư nhân.. Ừm, ý tỉnh trưởng là muốn Tiền Tiến tới?

Liễu Tuấn nói khoét tường, đoán chừng tính tới Ngưu Tiền Tiến rồi.

- Đúng, đồng chí Ngưu Tiền Tiến ở bên bí thư lâu như vậy, biết nhiều hiểu rộng, khẳng định đã học được không ít, năng lực công tác không cần phải nói tới, để đồng chí ấy tới khu Dương Xuyên, tôi cho rằng vô cùng thích hợp, thật ra tôi muốn để đồng chí ấy tới Cty Trường Phong, Triệu Ngạn tuổi cao rồi, cần có trợ thủ mạnh mẽ giúp đỡ.

Đinh Ngọc Chu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Chuyện này để tôi suy nghĩ một chút, rồi đưa lên cuộc họp bí thư thảo luận, tỉnh trưởng thấy sao?

- Đương nhiên, tôi chỉ đề xuất kiến nghị với bí thư thôi, định đoạt thế nào là do bí thư mà.
Đạo Soái - 4vn
Liễu Tuấn nói rất khách khí.

Đinh Ngọc Chu khẽ thở dài:
- Tiền Tiến theo tôi bao năm như thế, tôi thật có chút không nỡ để cậu ấy đi.

Liễu Tuấn cười không nói.

Kỳ thực Đinh Ngọc Chu đã đồng ý rồi, y không cần nhiều lời nữa.

...

- Tiền Tiến, để việc đấy, tôi và cậu nói chuyện chút.

Liễu Tuấn đi rồi, Ngưu Tiền Tiến vào dọn dẹp, Đinh Ngọc Chu liền bảo hắn ngồi xuống.

Ngưu Tiền Tiến thầm giật mình, nghe lời ngồi xuống, nhìn Đinh Ngọc Chu không chớp mắt đợi chỉ thị.

Hắn đi theo Đinh Ngọc Chu bao năm, hai người rất thân thiết, nhưng Đinh Ngọc Chu trịnh trọng bảo hắn ngồi xuống nói chuyện mặt đối mặt, là vô cùng hiếm có, thường những cuộc giao lưu giữa hai người với nhau đều hoàn thành trong lúc lơ đãng.

Nhiều năm phối hợp, hai bên đã rất ăn ý.
Đạo Soái - 4vn
Đinh Ngọc Chu đột nhiên làm như thế, có thể thấy ắt xảy ra chuyện lớn, chẳng lẽ ở tỉnh còn chưa chịu thôi? Có điều Ngưu Tiền Tiến lập tức phủ quyết suy nghĩ này, nhìn nụ cười trên mặt Đinh bí thư chắc không phải là chuyện xấu.

- Tiền Tiến, có nghĩ tới việc thay đổi cương vị không tác không?
Đinh Ngọc Chu chậm rãi hỏi:

Ngưu Tiền Tiến đứng bật dậy, nói vội:
- Bí thư không cần tôi nữa sao?

Động tác của Ngưu Tiền Tiến hoàn toàn tự nhiên, không có chút làm bộ nào, có thể thấy hắn cuống thật.

Thấy thế Đinh Ngọc Chu cũng có chút cảm động, đưa tay ra hiệu, nói:
- Ngồi xuống đi, đừng kích động.. Tiền Tiến, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, cậu theo tôi cũng sáu bảy năm rồi phải không? Vậy là quá lâu, cứ thế này nữa sẽ làm lỡ tiền đồ của cậu..

Ngưu Tiền Tiền mắt ươn ướt nói:
- Bí thư đừng nói thế, được theo bí thư làm việc, là hạnh phúc lớn nhất kiếp này của tôi.. Tôi cam nguyện theo bí thư cả đời.

Đinh Ngọc Chu không hoài nghi, ông ta tin dù mình có lui về tuyến hai, Ngưu Tiền Tiến sẵn lòng cùng ông lui về dưỡng lão, hai người nuôi dưỡng thành tình cảm hơn người thân như thế không dễ, đây là một duyên phận hiếm có.

- Tiền Tiến, tình cảm của cậu tôi nhận, nhưng cậu còn trẻ, năng lực không tệ, không nên mai một, cậu nên ra ngoài rèn luyện một phen, vừa rồi đồng chí Liễu Tuấn đặc biệt tới đây nói chuyện này với tôi.

- Liễu Tuấn?
Ngưu Tiền Tiến như nằm mơ.

Nếu Đinh Ngọc Chu nói chuyện này thì hắn không lấy làm lạ, hiện giờ Đinh Ngọc Chu sắp lui về tuyến hai, an bài công tác cho nhân viên bên cạnh là bình thường, còn do Liễu Tuấn chủ động đề xuất ra khiến Ngưu Tiền Tiến hoàn toàn không ngờ.

- Đúng thế, người trẻ tuổi này thật lợi hại.
Đinh Ngọc Chu cảm khái.

Ngưu Tiền Tiến im lặng đợi ông ta nói tiếp, theo Đinh Ngọc Chu bao năm như vậy, hắn rất ít nghe thấy Đinh Ngọc Chu dùng ngữ khi này đàm luận người công sự của mình.

Có điều Ngưu Tiền Tiến rất tán đồng bình luận này của Đinh Ngọc Chu.

- Y an bài cho cậu hai vị trí, một là khu trưởng khu Dương Xuyên, hai là tổng giám đốc Cty Trường Phong, cậu tự cân nhắc xem muốn đi đâu.

Đinh Ngọc Chu nói rất ôn hòa.

- Khu Dương Xuyên? Vậy Khấu Nham đi đâu?

Ngưu Tiền Tiến nhiều khi bất giác đứng ở góc độ của Đinh Ngọc Chu nhìn vấn đề, nếu như người khác thì chỉ quan tâm tới chức vị của mình, đâu quản tới Khấu Nham làm gì?

Đinh Ngọc Chu gật gù, tựa hồ hài lòng với phản ứng của Ngưu Tiền Tiến, thư ký của Đinh Ngọc Chu phải khác người ta.

- Chu Minh của huyện Ngọc Đông nghe nói kiểm tra ra bệnh ung thư gan, không thích hợp, đảm nhận vị trí trọng yếu nữa, không có lợi cho sức khỏe. Liễu Tuấn kiến nghị để Khấu Nham tới huyện Ngọc Đông.

Ngưu Tiền Tiến trầm ngâm.

Đinh Ngọc Chu không giục, nhìn hắn với vẻ khích lệ.

- Lợi hại.

Ngưu Tiền Tiến lẩm bẩm.

Ngưu Tiền Tiến tuổi không ít nữa, trên 40 rồi, vì khởi đầu thấp, cho nên tới hiện giờ chỉ được đãi ngộ cấp chính xử, chức vụ chính thức là phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy, hơn nữa thường mà nói thư ký chuyên chức của bí thư thàn ủy cũng chỉ tới chính xử, muốn tiến bộ thêm phải gửi ra ngoài.

Theo ý Liễu Tuấn hoàn toàn có thể trực tiếp an bài hắn tới làm bí thư huyện Ngọc Đông, nhưng luận kỹ ra lại không bằng khu trưởng khu Dương Xuyên hay giám đốc Cty Trường Phong.

Khu Dương Xuyên là nơi đặt cơ quan chính quyền tỉnh và thành phố, bí thư khu Dương Xuyên luôn được đãi ngộ cấp phó sở, hơn nữa còn là thành viên ban thường ủy.

Hàn Kính Vũ đã làm bí thư khu Dương Xuyên sáu năm, năm sau đổi khóa ắt phải điều động, một cán bộ không thể ở cùng một vị trí đứng đấu liền ba khóa, Hàn Kính Vũ đi, khu trưởng thuận thế tiến bộ là hợp tình hợp lý, không nổi bật bằng việc điều thẳng tới huyện Ngọc Đông làm bí thư.

Còn tổng giảm đốc Cty Trường Phòng là cấp phó sở, đương nhiên cấp phó sở ở quốc xĩ có hơi khác biệt ở chính phủ, tuyệt đại đa số cán bộ tình nguyện đi làm bí thư huyện ủy còn hơn là làm phó sở ở quốc xĩ.

Tức là Liễu Tuấn an bài cấp bậc phó sở cho hắn.

Đây là ân tình lớn.

Đương nhiên Liễu Tuấn an bài như thế cũng là vì bản thân , năm sau đổi khóa, nếu thuận lợi Liễu Tuấn lên làm bí thư Ngọc Lan, lúc đó Ngưu Tiền Tiến làm bí thư khu Dương Xuyên, là y nắm chắc một ví trí thường ủy thành ủy rồi.

Nhất là hạ Chu Minh, phái Ngưu Tiền Tiến tới huyện Ngọc Đông, không khỏi tạo thành ấn tượng Liễu Tuấn "dọn dẹp" cán bộ Uông hệ, dẫn tới bất ổn. Giờ tới huyện Ngọc Đông là Khâu Nam, chũng là cán bộ Uông hệ, từ khu trưởng lên làm bí thư huyện ủy, bề ngoài là thăng chức, mọi người không lo lắng nữa. Ngưu Tiền Tiến ra ngoài, làm khu trưởng trước kiếm kinh nghiệm rồi tiến lên phó sở cũng miễn được nhiều lời điều tiếng.

Liễu Tuấn an bài như thế là ổn thỏa mọi mặt.

Chẳng trách ngay cả Đinh bí thư cũng nói y "lợi hại"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.