Trầm Nhiêu mặc dù thích nghịch phá, nhưng không dám làm trễ chuyện của Liễu Tuấn, nghe Liễu Tuấn nói có khách tới bái phỏng, vẫn ngoan ngoãn cúp điện thoại.
Tới thăm không phải người ngoài mà là Xảo Nhi và Hắc Tử.
Xảo Nhi trang phục rất đơn giản, áo T- Shirt màu xanh nhạt, quần tây thẳng tăp, đi dép xăng đang trắng, mặt thoa phấn mỏng, mang một vẻ đẹp thuần phác tự nhiên.
Nhưng Xảo Nhi vốn đẹp tới cực điểm, bất kể là trang điểm hay không, đều không thể che dấu được nhan sắc hơn người của cô, lần này tới Minh Châu gặp gỡ Liễu Tuấn, là sen lẫn chút viếc công, mà Minh Châu không phải là địa bàn của Liễu Tuấn, Xảo Nhi và Hắc Tử đều rất kín tiếng, không đưa Nhạc Nhạc tới.
Liễu Tuấn và Hắc Tử ôm nhau thân tình, sau đó ôm Xảo Nhi.
- Ha ha, trước đó không lâu cùng Thạch Tú Lệ về huyện Thanh An một chuyến, mang theo chút đặc sản, đoán chừng cậu lâu rời chưa ăn phải không, cùng thưởng thức đi...
Hắc Tử cười, lấy đồ đồ trong túi ra.
Liễu Tuấn cười nói:
- Đặc sản huyện Thanh An? Vậy đó là thịt bò ngâm dấm rồi.
Thành phố Bảo Châu có một khu bảy huyện, không lâu trước đó đổi thành ba khu năm huyện, vốn huyện Hướng Dương và huyện Tú Đông đổi tên thành khu Hướng Dương và khu Tú Đông. Huyện Thanh An kinh tế cũng có được bước phát triển dài, thịt bò nổi tiếng trong ngoài nước, thịt bò kngâm dấm, thịt bò ngũ vị bán đi khắp nơi.
Thạch Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2828340/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.