Chương trước
Chương sau
Khu Bowling của Clb Trường Thành chỉ có lác đác vài bóng người.

Nhìn kỹ có mấy người đang chơi hăng hái đó là Giang Hữu Tín, Nghiêm Minh, Liễu Tuấn cùng vợ Liễu Hoa, Liễu Diệp, Nghiêm Phi cũng có mặt, chỉ thiếu mỗi Vũ Chính Hiên, Liễu Yên tới một mình.

Tổ chức tụ hội là Nghiêm Minh, nguyên nhân vì Giang Hữu Tín tới thủ đô tham gia cuộc họp công tác nông nghiệp, Liễu Hoa cũng đến cùng thăm cha mẹ, Giang Minh Nguyệt ở lại Đại Ninh đi học.

Dù sao trong nhà cũng có giúp việc, chẳng lo con gái của phó tỉnh trưởng bị đói.

Nghiêm Minh vốn đề nghị đi chơi Golf, hắn thích món vận động này, bị Giang Hữu Tín từ chối, Giang Hữu Tín là tín đồ của Liễu Tấn Tài sao động tới môn thể thao cực kỳ lãng phí thời gian kia được.

Vì thế đổi sang chơi Bowling.

Kỳ thực Giang Hữu Tín cũng không cả Bowling, nhưng thứ này dễ quen, chỉ cần cầm bóng mà ném là được, trúng hay không trúng chả sao, đều là người nhà bị cười vài câu cũng không quan trọng.

Nghiêm Minh quản lý nghề giải trí trong thiên hạ, tất nhiên là phải đảm nhận trách nhiệm đầu trò, giờ ba anh em đều là quan lớn trong thể chế, người trẻ nhất là Liễu Tuấn cũng đã qua tam tuần, không còn là đám tiểu bối nữa, dần dần phải làm trụ cột cho Nghiêm Liễu hệ rồi, nên anh em trao đổi nhiều hơn với nhau là rất quan trọng.

Trò Bowling này hành Giang Hữu Tín đến là khổ, đây là món hoán động thể lực thuần túy! Giang Hữu Tín mới đầu nghĩ thế nào cũng phải ném hết chín quả chứ? Nhưng không chơi hết ván đã không chịu nổi, đổi thành 7 quả một ván, chơi được hai ván đã toàn thân đầm đìa mồ hôi, chỉ còn ngồi mở thở hồng hộc được nữa thôi.

Liễu Hoa vội lấy khăn tay lau mồ hôi cho chồng rồi mang cho một cốc trà đặc.

Hắn và Liễu Tuấn đều bị Liễu Tấn Tài ảnh hưởng thích uống trà đặc, chỉ có Nghiêm Minh không ưa món này.

- Ha ha, cái món đúng này đúng là mệt người, không chịu nổi nữa.

Giang Hữu Tin vừa uống trà vừa cười nói.

Liễu Hoa vừa giận từa thương trách:
- Anh đó, anh đó, nói với anh bao nhiêu lần rồi, phải tăng cường rèn luyện sức khỏe, nhìn xem thể lực không bằng đám phụ nữ bọn em, ngay Phi Phi cũng khỏe hơn anh.

Ở phía bên kia Nghiêm Phi mặc một bộ đồ thể thao trắng cộc tay, mái tóc dài bó sau lưng, chính cùng Liễu Yên bạn thân của cô đứng bên cạnh vỗ tay.

Giang Hữu Tín chỉ lắc đầu, như ngay cả sức để nói cũng không còn nữa.

Liễu Tuấn đi tới cười lớn nói:
- Chị cả đừng trách anh ấy, món này đúng là hao thể lực, em chơi vài ván mà cũng có chút mệt rồi.

Lời này đương nhiên là giữ thể diện cho Giang Hữu Tín, với sức của Liễu nha nội chơi hai ba chục ván cũng ngon lành. Một lúc sau lại hùng hục chơi tiếp như trâu.

- Bảo anh ấy rèn luyện thêm mà sai à?

Liễu Hoa liền trợn mắt lên, đôi anh em này đã là cán bộ cấp phó bộ cả, nhưng trong mắt Liễu Hoa chẳng khác gì đứa bé.

- Đúng đúng, phải rèn luyện.

Liễu Tuấn chẳng lý luận với chị cả, lập tức luôn mồm phụ họa.

Nghiêm Minh đi tới.

Liễu Hoa thấy tế biết mấy anh em bọn họ có lời muốn nói, không mắng chồn nữa, đi chơi Bowling, bốn chị em "chém giết" tưng bừng.

Nghiêm Minh ngồi xuống bên cạnh chia thuốc cho Liễu Tuấn và Giang Hữu Tín, Nghiêm Ngọc Thành tuổi quá 60, Giải Anh bắt đầu khống chế số lượng thuốc lá ông hút, loại gấu mèo vàng thuốc là cung cấp đặc biệt cho các cán bộ cấp bậc từ phó thủ tưởng trở lên thành ra Nghiêm Minh bị chiếm lợi.

- Liễu Tuấn, nghe nói thời gian này em cùng Đinh Ngọc Chu, chạy khắp nơi tìm kiếm quan hệ?

Nghiêm Minh châm một điếu thuốc, thuận miệng hỏi.

Hôm nay hắn sở dĩ tổ chức cuộc tụ hội này, chủ yếu là vì nói chuyện vừa nhắc tới với Liễu Tuấn, những hành động gần đây của Liễu Tuấn đã khiến cho một số người chú ý, những tin đồn bất lợi đã truyền tới tai Nghiêm Minh.

Liễu Tuấn gật đầu.

Đinh Ngọc Chu sau khi tới thủ đô không vội tới bộ ủy ban quốc gia "đóng tiền bảo kê", mà hẹn một số người bạn cũ trò chuyên dùng cơm, với thân phân phó bí thư tỉnh ủy của Đinh Ngọc Chu, bạn bè cũ phải nể mặt nhận lời mà tới, còn khách bồi của Đinh Ngọc Chu là Liễu Tuấn.

Với thân phận của Liễu Tuấn vốn có thể không làm khách bồi, nhưng y vẫn làm.

Trong bữa cơm bạn bè tán gẫu một chút về cảnh khỏ hiện nay Ngọc Lan đang phải đối diện, đó vốn là mục đích của Đinh Ngọc Chu, nhờ đám bạn bè thăm dò tin tức.

Đinh Ngọc Chu ở địa phương lâu năm, tới các bộ ủy ban quốc gia không ít, ông ta biết cửa nào khó đi, cửa nào khó đánh tiếng. Có người nói đùa rằng, tới các bộ ủy ban quốc gia có quyền lực mà có một cái ghế để ngồi là đãi ngộ cấp ủy viên cục chính trị rồi. Lời này tuy khoa trương, nhưng gián tiếp chứng minh, làm việc ở bộ ủy ban quốc gia khó thế nào.

Huống chi Đinh Ngọc Chu đi "chống đối" tất nhiên càng xấu hổ. Với thân phận của ông ta, nếu chuyện bình thường thì chẳng chịu mất mặt vì nó.

Chuyện đúng như Đinh Ngọc Chu và Liễu Tuấn dự liệu, đám bạn bè của ông ta vừa nghe tới hai chữ "sắt thép" là tái mặt, cười rất thiếu tự nhiên đánh chống lảng.

Không phải bọn họ không nể bạn bè, mà hiện giờ sắt thép là chủ đề quá mẫn cảm.

- Liễu Tuấn, anh không tán thành em xen vào cái vũng nước đục này.
Nghiêm Minh nói thẳng thừng:
- Lần này anh thấy Hồng thủ tướng muốn giết gà dọa khỉ rồi, đống sắt thép ở Ngọc Lan rất có khả năng bị lấy làm điển hình, em xen vào là không thích hợp.

Liễu Tuấn không nói.

Giang Hữu Tín nói:
- Nghiêm Minh, cậu nghe ai nói Ngọc Lan bị lấy làm điển hỉnh?

- Nghe ai nói không quan trong, em thấy người ta phân tích có lý.

Giang Hữu Tín cười:
- Vậy cậu phân tích cho bọn anh nghe xem.

Nghiêm Minh không chối từ, châm ngâm một chút nói:
- Thứ nhất, Ngọc Lan không có ưu thế gì để luyện thép, giao thông không, tài nguyên không, kỹ thuật còn kém cả các địa phương khác, lại cố làm một xí nghiệp to như thế, hoàn toàn vì con số đẹp cho địa phương, vì lợi trước mắt của cán bộ phụ trách chính phủ. Thứ hai, cũng là điều quan trọng nhất, trước kia kết hoạch này bị Liễu Tuấn phủ quyết, nghe nói không ít lãnh đạo TW biết chuyện này, rõ ràng Liễu Tuấn đã đề xuất cảnh cáo rồi, Uông Quốc Chiêu còn kéo về Ngọc Lan chẳng phải muốn đối đầu sao? Hồng thủ tướng không lấy làm điển hình mới lạ, còn về mấy thao tác sai phạm bỏ qua, ở đâu chẳng có sai phạm, không sai phạm ai chỉnh đốn?

Giang Hữu Tín gật đầu nhìn sang thấy Liễu Tuấn cũng gật đầu.

Tin đồn này Liễu Tuấn đã nghe rồi, hơn nữa y cũng tán thành phân tích này.

- Cho nên nói ai cũng có thể lên tiếng nói đỡ cho Ngọc Lan, chỉ mình Liễu Tuấn là không thể, trước kia em kiên quyết phản đối, sự thực chứng mình em đúng rồi. Giờ lại nói giúp chẳng phải bị người ta cho rằng em là phái hai mặt, muốn lấy lòng đôi bên?
Nghiêm Minh nói rất thẳng, anh em họ không cần phải kiêng kỵ gì.

Phái "hai mặt" trên quan trường là đại kỵ.

- Tính khí của Hồng thủ tướng thì em càng rõ hơn bọn anh, hết khóa này ông ấy chắc chắn sẽ lui về rồi, như thế càng không kiêng kỵ gì nữa. Lần này nhiều hạng mục vi phạm như thế, ông ấy không tóm lấy một hai cái làm điển hình chỉnh đốn làm sao trấn áp việc này được? Không thể để lại vấn đề khỏ giải quyết cho người kế nhiệm chứ?

Giang Hữu Tín gật gù:
- Tiểu Tuấn, Nghiêm Minh nói rất có lý đấy, em suy nghĩ cho kỹ, một số chuyện nên thuận theo tự nhiên, đừng cố gượng ép.

Liễu Tuấn cười:
- Chương Thần Văn cũng nói với em chuyện này.

- Chương Thần Văn?
Giang Hữu Tín và Nghiêm Minh đều kinh ngạc.

- Vâng.

Liễu Tuấn gật đầu.

Đương nhiên Chương Thần Văn nhắc nhở tương đối khéo léo, không trực tiếp đề cập tới chuyện Liễu Tuấn theo Đinh Ngọc Chu mời khách dùng cơm khắp nơi, chỉ hỏi tình hình làm quen với công việc của y rồi tùy ý nói hạng mục sắt thép ở Ngọc Lan có thể bị lấy làm điển hình, trước kia Liễu Tuấn từ chối Cty Vĩ Phong tới Tiềm Châu là có tầm nhìn xa trông rộng.

Khi hắn cùng Đinh Ngọc Chu chạy vạy khắp nơi, Chương Thần Văn đột nhiên đặc biệt triệu kiến nói tới việc ổn định vĩ mô sắt thép đã tự nói lên ý nghĩa của nó rồi.

Bất kể thế nào, đây là thể hiện Chương Thần Văn quan tâm nhắc nhở thiện ý với y.

- Vậy thì đúng rồi, ngay cả Chương Thần Văn cũng quan tâm tới chuyện này chứng tỏ cỏn rất nhiều người quan tâm, phải thận trọng đó Liễu Tuấn.

Nghiêm Minh giọng hơi nặng nề.

Liễu Tuấn thở dài:
- Chuyện này đúng là phạm kỵ húy, nhưng chuyện tới mức này phải cố hết sức thôi, không khéo kinh tế Ngọc Lan vì nó mà tổn thương nguyên khí.

Giang Hữu Tín và Nghiêm Minh cùng trầm mặc.

Lời Liễu Tuấn nói bọn họ cũng hiểu, lúc mới tòng chính Liễu Tấn Tài từng dạy bọn họ phải tận lực vì quần chúng, làm quan bao năm Liễu Tuấn chưa từng quên lời này. Ba người bọn họ có thể thành nhân vật kiết xuất mới của Nghiêm Liễu hệ, dần được đại lão của hệ phái chấp nhận, không tách rời lời dạy này.

Một lúc sau Giang Hữu Tin nói:
- Nhưng một số chuyện không ngăn được, nó nhất định sẽ xảy ra
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.