Chương trước
Chương sau
Khi Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tuấn ở trong phòng phun mây nhả khói thì hai anh em họ Hà và hai anh em họ Vũ chẳng có chút nhẹ nhàng nào.

Hà Trường Chinh sau khi tiến kinh cũng ở trong tứ hợp viện, khi ông còn nhỏ cũng lớn lên trong tứ hợp viện, sau này chính diện ngàn dặm các nơi, tuổi tới hoa giáp quay về kinh sư, tự nhiên muốn tìm lại những ký ức thời thanh xuân.

Mặc dù cùng là tứ hợp viện ở kinh thành, nhưng nơi ở của Hà lão gia tử và Hà Trường Chinh có khác biệt, chỉ mỗi vị trí thư phòng là giống nhau.

Lúc này trong gian thư phòng đó có bốn người đời hai thuộc lực lượng trung kiên hạch tâm nhất của Hà Vũ hệ, hai vị lão gia tử chỉ léo lái phương hướng còn chuyện cụ thể không xen vào.

Trong gian phòng kiểu cổ, bốn vị tướng quân đồng phục chỉnh tế, ngồi trên ghế thái sư, gạt tàn trên bàn đã chất đầy tàn thuốc.

- Vì sao?
Hà Đông Tiến đưa ra câu hỏi giống Ngiêm Ngọc Thành.

Không ai trả lời.

Đây cũng là điều mọi người đang nghiền ngẫm.

Chuyện Long Tuyền Hải đang truy cứu việc Vương Manh Manh tiếp xúc với Michel đã được xác thực, nhìn qua chỉ là việc nhỏ, Vương Manh Manh chẳng qua chỉ là một diễn viên mang quân tịch, hiện giờ lưu chức ra biển rồi, cho dù cô ta là con gái Vương Vạn Thiên, được cha sủng ái đặc biệt thì cũng chỉ là một nhân vật nhỏ.

Nhưng nếu phân lượng Vương Manh Manh trong mắt Vương Vạn Thiên không lớn như thế, Long Tuyền Hải đã chẳng ra tay với cô ta.

Ai sáng suốt đều nhìn ra, nhắm vào Vương Manh Manh chỉ là một lớp vỏ che đậy, khi tính chất vụ này được xác định, tình tiết sẽ bị làm phức tạm kéo Vương Vạn Thiên vào.

Hai nhà Hà Vũ đều không thể ngồi nhìn.

Bỏ qua giao tình mấy chục năm giữa Vương Vạn Thiên và hai nhà Hà Vũ, bản thân Vương Vạn Thiên trong quân có cả một thế hệ tướng lĩnh cao cấp do ông một tay đề bạt lên, là một lực lượng không nhỏ, nếu lần này Long Tuyền Hải nhắm vào Vương Vạn Thiên xuất chiêu mà hai nhà Hà Vũ ngồi nhìn, sẽ khiến các tướng lĩnh kia lòng ly tán.

Chuyện này nếu đặt ở một ai khác, không cần Hà Vũ hệ ra tay, Vương Vạn Thiên đủ xử lý rồi, Quan trọng là vấn đề Vương Manh Manh thì Vương Vạn Thiên phải tránh, vậy trừ ông ta ra chỉ có bốn vị tướng quân ngồi đây có tư cách tiếp nhận vụ này. Những đại tướng khác của Vương hệ, kể cả tư lệnh viên quân khu lớn hoặc ủy viên cục chính trị muốn tham gia đấu tranh tầng cấp này đều chưa đủ phân lượng.

Đám Hà Trường Chinh phải xác định trước, lần này ra tay là ý cá nhân của Long Tuyền Hải, hay còn có người đằng sau ủng hộ, dù theo lý thường không có khả năng là ý muốn cá nhân của Long Tuyền Hải, nhưng chuyện quá quan trọng phải cân nhắc kỹ càng, chẳng may hiểu nhầm phương hướng ứng phó gây ra hiểu lầm mới thì nguy cơ tiếp đó càng rắc rồi.

Vũ Thu Hàn nói:
- Khoảng thời gian này Long Tuyền Hải hội kiến với mấy vị khách.

Những người khác nhìn sang phía ông ta.

- Có Lưu tư lệnh viên của tây bắc, và Tiêu chính ủy của hải quân.

Vũ Thu Hàn thong thả nói ra bốn năm cái tên, ngoài hai vị trên ra cũng có một số ngôi sao mới dần lộ diện trong quân đội, vì như thiếu tướng Bạch Tú Khôn, tham mưu trưởng tập đoàn quân thủ vệ thủ đô, con trai Bạch Kiến Minh cũng là một trong số thành viên bồi dưỡng chủ chốt của phe bên kia.

Long Tuyền Hải sau khi quyết định ra tay với Vương Manh Manh liền liên tục hội kiện với lực lượng trung kiên của hệ phái, có thể thấy chuyện không tầm thường.

Hà Đông Tiến thêm vào một câu:
- Nghe nói thời gian qua Long Tuyền Hải rất quan tâm tới bộ đội phản ứng nhanh sắp thành lập.


Bộ đội phản ứng nhanh là đơn vị cơ động đầu tiên trang bị khoa học kỹ thuật cao, là đơn vị bộ đội mang tính thí nghiệm, đã lôi kéo sự quan tâm của rất nhiều đoàn thể lợi ích.

Hà Trường Chinh bình thản nói:
- Tôi và ông ta đã nói chuyện rồi, ông ta muốn Bạch Tú Khôn làm chỉ huy bộ đội phản ứng nhanh.

Những người khác đầu cau mày.

Với thân phận của Long Tuyền Hải thì tiến cử như vậy là bình thường, nhưng nó lại đúng vào lúc ông ta gây nên sự kiện Michel, thì khiến người ta "tỉnh ngộ" rồi.

Có lẽ đó là một trong số thu hoạch mà Long Tuyền Hải muốn có được khi đàm phán.

Vũ Hoàng Hà vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng:
- Nếu đã như thế thì chuyện này không còn gì phải nghi ngờ nữa, người ta chủ động xuất kích, chúng ta mà né tránh thì không giải quyết được vấn đề.

Đám Hà Trương Chinh đều gật đầu.

Quan hệ đồng minh bảy năm qua giữa đương kim thủ tướng và Hà Vũ hệ không tránh khỏi xuất hiện vết nứt rồi.

Vũ Hoàng Hà nói đúng, nhưng ứng chiến làm sao mới là vấn đề.

Việc xử lý hậu quả là điều phải suy tính tới.

Đấu tranh hai hệ phái cuối cùng chỉ kết thúc khi đạt được thỏa hiệp nào đó.

- Mọi người thấy biện pháp Liễu Tuấn đưa ra như thế nào?
Hà Trường Chinh lên tiếng.

- Em thấy có thể thử.
Hà Đông Tiên lập tức tiếp lời, miệng nhếch lên thành nụ cười, khẽ lắc đầu than:
- Chú nhóc này thức sự quá khôn ngoan rồi.

Đám Hà Trường Chinh đều gật đầu đồng cảm.

Thực tế khi biết sự kiện Michel, mấy vị tướng quân ngồi đây đã nghĩ đủ cách ứng phó, nhưng cuối cùng phát hiện ra cách ứng phó thu được hiệu quả thiết thực nhất hài lòng nhất là của Liễu Tuấn.

- Biện pháp này có thể nói là làm đẹp mọi bề rồi.
Hà Đông Tiên lại nói:

Quảng Ưng ra mặt chứng minh sự kiện Michel cho Vương Manh Manh, thì người khác không thể nói được gì, công tác tình báo không thiếu thủ đoạn nào, "sự kiện Michel" thành chuyện quá bình thường.

Quảng Ưng làm chứng cho Vương Manh Manh còn có một ưu thế khác là địa vị hắn rất cao, không ai hoài nghi hắn bị Vũ Thu Hàn sai phái. Hơn nữa Vũ Thu Hàn và Quảng Ưng bất hòa là bí mật công khai của cả hệ thống tình báo. Phân tích theo lý thường không có khả năng bị Vũ Thu Hàn sai bảo được.

Vì thế lời làm chứng của Quảng Ưng có độ tin cậy rất cao.

Có điều lần này "nhân chứng" Quảng Ưng đoán chừng chấm dứt ngày tháng tiêu dao rồi, vì vốn có mấy phái hệ lớn trong quân bất mãn với sự cuồng vọng của Quảng Ưng, thậm chí có cả hai vị trong thất cự đầu.
*** Chú lại lần nữa: Thất cự đầu là nói về 7 vị có chức vụ tối cao trong đảng, tức Ủy viên thường vụ Cục Chính trị.

Hạ bệ Quảng Ưng là nhất trí chung của đại lão cao tầng, cũng là kết quả Vũ Thu Hàn muốn thấy, chẳng ai muốn có vị cấp phó ương bướng như thế.

Vũ Thu Hàn đứng dậy đâi lấy đầy nước vào ấm trà, rót cho ba vị tướng quân mới quay về chỗ ngồi, nhưng không ngồi xuống, đưa tay ra vuốt lưng ghế thái sư, nói:
- Liễu Tuấn thời gian trước tới nhà tôi nhắc chú ý tới đám Quảng Ưng, em cảm thấy nó không đơn giản là chỉ giúp đỡ cho nhà họ Vương thôi đâu.

Hà Trường Chinh mỉm cười:
- Thằng nhóc đó có bao giờ thấy nó làm ăn lỗ vốn chưa?

Vũ Thu Hàn cũng lộ nụ cười hiếm hoi:
- Đúng thế, chú nhóc này tuổi còn trẻ đã mang chí khí cao xa, e rằng là nhắm vào đại hội toàn đảng rồi.

Vũ Hoàng Hà nói:
- Nếu người ta cũng có chỗ khó thì chúng ta nên giúp một chút.

Hà Trường Chinh chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:
- Giúp đỡ cũng được, đó cũng là giúp chúng ta.

Từ khi thành lập nước tới nay, phái hệ lớn trong quân rất hiếm khi có thể đứng độc lập, dưới sự lãnh đạo của đảng, nguyên tắc đã định sẵn quân đội phải kết hợp các tập đoàn chính trị khác mới có thể sinh tồn lâu dài.

Hiện giờ đương kim thủ tướng đã có ý đồ làm suy yếu Hà Vũ hệ, bọn họ tất nhiên không thể coi như không thấy. Vào thời khắc quan trọng giúp người ta một việc lớn ắt thu được báo đáp tương ứng, có thể đó là trong tương lai. Nhất là nếu phó chủ tịch Lý Trì Quốc có thể thuận lợi "lên ngôi" thì sự báo đáp này sẽ rất hậu hĩnh.

Nghe Hà Trường Chinh nói thế ba vị tướng quân khác đều tỏ ra nghiêm túc, điều này biểu thị rằng xu hướng chính trị của Hà Vũ Hệ sắp tiến hành điều chỉnh lớn rồi. Giảm bớt quan hệ với đương kim thủ tướng và tăng cường hợp tác với hệ phái khác có cả lợi lẫn hại. Nhưng phía Long Tuyền Khánh xuất chiêu đã không để lại cho Hà Vũ hệ nhiều sự lựa chọn nữa.

- Anh hai, bất kể chuyện này kết quả cuối cùng thế nào, em kiến nghị chuyện bộ đội phản ứng nhanh nên quyết định ngay đi, nếu luận công bằng thì Bạch Tú Khôn là nhân tuyển thích hợp, ngoài ra nếu như Long Tuyền Hải có yêu cầu khác, chỉ cần không
Vũ Hoàng Hà nói với Hà Trường Chinh.

- Có thể cho hắn.

Chữ "cho" nhấn mạnh, chủ động cho người ta hay đành phải cho khác biệt rất lớn, cái trước là một loại sách lược cái sau là một loại thỏa hiệp.

Tiền đề việc nhường nhịn này là Hà Vũ hệ phải giành được phần thắng, sau đó dùng nhường bộ nhất định củng cố thậm chí tăng cường thực lực của bản thân.

Bất kể ở quóc gia nào, chính trị luôn do thực lực quyết định tiếng nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.