Chương trước
Chương sau
Nghe Tô Duyên Quang báo cáo, Hàn Húc tức bầm gan tím ruột.

Thật quá thể, không ngờ biểu diễn một màn "đặc sắc" như thế ngay trước mặt Cao Trường Hoành, thật không thể tưởng tượng được.

Thời gian qua, Hàn Húc vốn rất khó sống, vì cố kỵ phản ứng cứng rắn của Nghiêm Liễu, Cù Hạo Cẩm phải suy trước tính sau, dùng thái độ quan sát với Tiềm Châu, ngồi nhìn Hàn Húc bị Liễu Tuấn chèn ép.

Hàn Húc bình tâm lại, quy củ làm công tác kiến thiết đảng, định nhớ nó lập nên uy vọng của mình, ít nhất cũng phải đứng vững chân. Lần giáo dục tam giác này rất hợp ý Hàn Húc, hành động thống nhất toàn quốc này lấy bí thư làm chính, bất kể Liễu nha nội có uy thế ra sao cũng không thể nhúng tay vào.

Không ngờ Tô Duyên Quang để xảy ra chuyện này.

- Chuyện này phải tra tới cùng, bất kể liên quan tới ai cũng không được chùn tay.
Hàn Húc cố sức bình phục tâm tình, nói nghiêm khắc vào điện thoại.

- Vâng thưa Hàn bí thư, chúng tôi đang điều tra.
Tô Dyên Quang đáp.

Sau khi tỏ thái độ cứng rắn, Hàn Húc vẫn không yên tâm, trầm một lúc gọi điện cho Cao Trường Hoành, rồi tới tận nơi nghỉ chân của hắn bái phỏng.

Cao Trường Hoành sớm dự liệu được chuyện này rồi, thời khắc quan trọng như thế này lại để xảy ra chuyện, Hàn Húc sao có thể không khẩn trương? Không quản lý tốt đội ngũ cán bộ, chắc chắn là trách nghiệm của người đứng đầu.

Hắn dù thế nào cũng không thể giải thích với bên trên, kiến thiết cán bộ ở Tiềm Châu, không phải do tôi quyết mà do Liễu Tuấn quyết.

- Chào Hàn bí thư.
Cao Trường Hoành vẫn lịch sự như cũ, mỉm cười bắt tay rồi mới Hàn Húc ngồi xuống ghế sô pha.

- Khoảng thời gian qua Cao ti khảo sát một số hạng mục ở Tiềm Châu phải không?

Lúc mới nhận được báo cáo của Tô Duyên Quang, Hàn húc hết sức sốt ruột, vừa tới trước mặt Cao Trường Hoành liền khôi phục trấn định uy nghiêm của bí thư thành ủy.

Cao Trường Hoành chân thành đáp:
- Vâng, khảo sát một số nơi, được gợi mở nhiều điều. Công tác kiến thiết kinh tế ở Tiềm Châu có rất nhiều tư duy mới, đáng để chúng tôi học tập.

Hàn Húc rủa thầm trong lòng, ai chẳng biết chuyện kiến thiết kinh tế chẳng dính dáng gì tới kinh tế, Hàn bí thư từ khi nhậm chức tới này, chỉ có một hạng mục kiến thiết kinh tế là giới thiệu Cty Vi Phong bị hỏng rồi.

- Đúng thế, Tiềm Châu chúng tôi có một vị thị trưởng tinh thông kiến thiết kinh tế mà, tôi cũng học tập được không ít.
Hàn Húc vẫn tươi cười.

- Hàn bí thư khiêm tốn học hỏi, tầm nhìn xa rộng cũng là hình mẫu để tôi học tập. Công tác kiến thiết đảng ở Tiềm Châu rất đặc sắc, nhất là chuyện tuyển chọn và bồi dưỡng bí thư chi bộ ở huyện Bạch Hồ làm rất tốt. Tôi đã gọi điện thoại báo cáo cho Hạ lão, Hạ lão cũng tán thưởng.

- Ha ha, hiện giờ vẫn đang thí điểm, không dám nhận lời tán thưởng của Hạ lão, cám ơn Cao ti.

Chuyện này không phải do hắn khởi xướng, nhưng Hàn Húc đời nào nhắc tới. Hơn nữa cho dù không phải hắn khởi xướng ra, nhưng hắn cũng dốc vô số tâm huyết vào đó, nói là thành tích của hắn cũng không phải quá.

- Hàn bí thư, khu ruộng mẫu của Giang Thành có chút vấn đề nhỏ, hẳn là Hàn bí thư đã nhận được báo cáo rồi.

Hàn Húc không ngờ Cao Trường Hoành lại chủ động nhắc tới vấn đề này.

Hàn Húc liến thu lại nụ cười, gật đầu than:
- Phải, tôi đã nghe nói tới rồi, hai đồng chí Tô Duyên Quang và đồng chí Phượng Trí Dũng công tác không đủ chu đáo.

Cao Trường Hoành lại cười khẽ:
- Hàn bí thư yêu cầu với cán bộ thật cao, thật ra các đồng chí ở cơ sở cũng có cái khó của họ. Cán bộ thực sự chu đáo mọi chuyện rất hiếm thấy, mà những cán bộ như thế thì lại thiếu sức sáng tạo.

Hàn Húc khựng lại, trong lòng nghiềm ngẫm ý tứ của Cao Trường Hoành.

- Hàn bí thư, chuyện này cũng có thể trở thanh một cơ hội, sau khi điều tra rõ ràng, trả cho quân chúng một câu trả lời công bằng, chính là "giảng chính khí" mà.

Hàn Húc chậm rãi gật đầu:
- Cao ti nói rất có lý.

Tiếp đó cuộc nói chuyện trở nên thoải mái hơn, hai người tán gẫu một lúc, Hàn Húc liền cáo từ rời đi.

Ngày hôm sau Hàn Húc đích thân tới Giang Thành, gặp riêng Tô Duyên Quang và Phượng Trí Dũng, nói chuyện rất lâu.

....

Trên cuộc họp bí thư, Hàn Húc chủ động nhắc tới chuyện này.

Tình huống Từ Hữu Quý phản ảnh không phức tạp, chỉ cần nghiêm túc điều tra là mau chóng làm rõ. Cơ bản tình huống đựoc phản ánh là có thật, chính phủ Giang Thành tổng cộng gửi hơn 1 triệu 2 trăm ngàn tiền hỗ trợ chuyên dụng, có gần 700 nghìn không được cấp xuống, mà giữ lại trong quỹ của thôn xã.

Còn việc giá thuốc trừ sâu, phân bón đúng là có chuyện quan thương câu kết, cố ý tăng giá đút túi chia chác. Cán bộ liên quan tới chuyện này không ít, đồng chí phụ trách cục nông nghiệm và xã Bình Xuyên tham dự vạo trong đó, đút túi cả trăm nghìn đồng.

Vụ án này bất kể số tiền hay thủ đoạn đều rất bình thường, nói trắng ra chuyện này quá nhiều, nơi khác không lộ ra là vì chưa có ai tóm lấy, chứ nếu muốn thì tóm phát nào là dính phát đó. Thông thường vụ án kiểu như thế không có tư cách đưa lên cuộc họp bí thư thành ủy, lại do bí thư thành ủy đích thân đề xuất ra.

Không may là chuyện này bị Cao đại thiếu gia bắt gặp.

Vì thế thỏ cũng biến thành hổ.

Hàn Húc giới thiệu qua tình huống phát sinh, vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí nặng nề. Các vị phó bí thư khác đều không lên tiếng.

- Các đồng chí, trong thời gian giáo dục tam giảng để xảy ra chuyện này tôi rất đau lòng... Đúng là bôi nhọ Tiềm Châu, những phần tử xấu cá biệt ở Giang Thành là con sâu làm rầu nồi canh, thật không thể chấp nhận được.
Hàn Húc rất tức giận nói:
- Các đồng chí cho ý kiến đi, xem chuyện này nên xử lý thế nào?

Thấy các phó bí thư đều im lặng, Hàn Húc bình phục lại oán khí trong lòng, dùng giọng điệu hòa hoãn hơn nói.

Vì thế cục chính trị song cực ở Tiềm Châu, nên quy tắc ở cuộc họp bí thư khá thoải mái, không dựa theo xếp thứ mà phát ngôn. Hàn Húc vừa dứt lời, Lê Mẫn Trung liền lên tiếng:
- Chuyện này không cần phải nói, nếu đã phát tiền hỗ trợ thì phải đưa tới tay người dân không thiếu một xu. Còn chuyện nâng giá tiền thuốc sâu, phân bón để giở trò cướp đoạt mồ hôi nước mắt của người nông dân của phần tử cá biệt càng không cần phải thảo luật, cơ quan tư pháp nên trực tiếp tham gia, trừng trị theo pháp luật.

Hàn Húc gật đầu:
- Tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến của bí thư Mẫn Trung.

Yêu Hải Anh nói:
- Để xảy ra chuyện này, trấn ủy chính phủ Giang Thành không thể nói là không có chút trách nhiệm gì chứ? Khu ruộng mẫu ở xã Bình Xuyên là kiểu mẫu mà bọn họ dựng lên, làm tốt là sẽ mở rộng toàn thành phố. Theo lý mà nói một khu kiểu mẫu như thế, thị xã phải nghiêm túc quản lý, kết quả ra sao? Chẳng những thôn xã ăn bớt lượng lớn tiền hỗ trợ phát cho nông dân, cán bộ cục ngôn nghiệp lại giở trò trong việc bán thuốc sâu, phân bón, chiếm đoạt tiền mồ hôi nước mắt của người dân. Nếu như không phải Liễu thị trưởng và Cao thị trưởng trung hợp gặp phải, thì không biệt chuyện này có được xử lý hay không! Tôi cho rằng, riêng xử lý cán bộ thôn xã cục nông nghiệp là không đủ tác dụng răn đe cảnh tỉnh. Phía chính quyền Giang Thành phải có thái độ rõ ràng về chuyện này.

Hàn Húc hơi cau mày lại.

Khoảng thời gian gầy đây Hàn Húc phát hiện ra, người trong ban thường ủy làm người ta đau đầu nhất là Yêu Hải Anh chứ không phải là Liễu Tuấn. Đồng chí này là nữ giới nhưng lại không có chút mềm yếu nào, ngược lại còn hết sức cứng rắn, gặp phải chuyện là xông lên luôn, cơ bản chẳng nể mặt đồng chí Hàn Húc, muốn nói gì là nói.

- Tôi đồng ý với đồng chí Hải Anh, chuyện này chính quyền Giang Thành phải có trách nhiệm, ít nhất là thiếu trách nhiệm, lại để xảy ra trong thời điểm này, các đồng chí tổ tuần thị TW đều biết rồi, nếu không xử lý một hai người khó mà trả lời được.

Bất ngờ người lên tiếng lại là Đổng Xương, đây là hiện tượng vô cùng hiếm thấy. Thường ngày hai vị này không liên tiếng thì thôi, vừa mờ miệng là như chó với méo, gần như là một phần không thể thiếu.

Hàn Húc liếc nhìn Đổng Xương một cái, hắn khẽ gật đầu.

Hiển nhiên Hàn Húc lo Liễu Tuấn nhân cơ hội giờ trò, dù sao Tô Duyên Quang thuộc phe Hàn Húc, Liễu nha nội "lòng dạ độc ác", thừa cơ ném cho máy cục đá là chuyện bình thường. Không bằng hình thành quyết định ở cuộc họp bí thư, chặn đứng khả năng ra tay của Liễu Tuấn trước. Dù sao hình thành quyết định xử phạt ở cuộc họp bí thư là quyết định tập thể, ít nhiều có thể không chế được.

Nếu để Liễu nha nội ra tay sau lưng, ai có thể chống cự nổi?

Hàn Húc chậm rãi nói:
- Ý kiến của đồng chí Hải Anh và đồng chí Đổng Xương cũng rất có lý, đồng chí Tô Duyên Quang và Phượng Trí Dững đã trình báo cáo xin xử phạt lên thành ủy rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.