Cù Hạo Cẩm triệu kiến không lâu, chừng nửa tiếng là nói chuyện xong, Cù Hạo Cẩm chủ yếu tìm hiểu cách nhìn của Liễu Tuấn về phương hướng phát triển Ngọc Lan sau này.
Chỉ vẻn vẹn có hai năm từ một khu cao tân rách nát trở thành một thành phố hoàn toàn mới, chẳng trách ngay cả một người chuyên kiến thiết kinh tế như Hồng thủ tướng cũng hết sức tán thưởng Liễu Tuấn. Cù Hạo Cẩm hỏi cách nhìn của y là chuyện đương nhiên.
Liễu Tuấn nêu bật trọng điểm.
Đây là vấn đề lớn mà y thường suy nghĩ, tất nhiên là có đường lối hoàn chỉnh, cho dù y không phải là bí thư hay thị trưởng Ngọc Lan, nhưng Liễu Tuấn chưa bao giờ hạn hẹp như thế. Theo Chu tiên sinh nói, người có thể già, lòng không thể đi xuống, nhìn vấn đề phải cao, phải thoát ra khỏi chức vụ của mình, phân tích vấn đề từ toàn cục.
Cù Hạo Cẩm hôm nay triệu kiến y có ý đồ chân thật ra sao thì y cũng phải thận trọng ứng phó, kinh tế tỉnh A phát triển trì trề, Cù Hạo Cẩm nếu quan tâm tới kiến thiết kinh tế, Liễu Tuấn phải tận lực thể hiện.
Cù Hạo Cẩm nghe rất chăm chú, không hề xen lời, có thể nhìn ra ông ta hứng thú với đường lối của Liễu Tuấn, nhưng không đi sâu tìm hiểu, có lẽ đây chỉ là mục đích thứ yếu của cuộc triệu kiến ngày hôm nay.
Sau khi triệu kiến kết thúc, Cù Hạo Cẩm nói với Liễu Tuấn tới phòng tổ chức một chuyến, nói chuyện với trưởng phòng mới nhậm chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827565/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.