- Cám ơn tỉnh trưởng.
Đối với câu biểu dương không nóng không lạnh này của Thai Duy Thanh, Liễu Tuấn trả lời hoàn toàn theo lễ tiết, nói xong bốn chữ đó là ngậm miệng không nói nữa.
Thai Duy Thanh có chút xấu hổ.
Hôm nay hắn ngoại trừ muốn "mắng" Liễu Tuấn một chút, còn muốn nói chuyện công ty xe hơi, có điều hắn hi vọng Liễu Tuấn chủ động nói ra, cầu viện hắn, để hắn được sĩ cái diện hão.
Không ngờ Liễu Tuấn hoàn toàn lờ tịt, rất kiên nhẫn chờ đợi Thai tỉnh trưởng "chủ động"!
Không thể để Thai tỉnh trưởng ngài gọi tôi tới đây nó mấy câu không đau không ngứa, thể hiện oai phong của tỉnh trưởng chứ nhỉ? Thế thì quá kém rồi.
Thai Duy Thanh cầm cốc trà lên uống một ngụm, ánh mắt như vô ý liếc qua mặt Liễu Tuấn, mang theo ý nhắc nhở kín đáo.
Ai ngờ Liễu Tuấn cũng cầm cốc trà lên uống, hoàn toàn coi như không thấy ám thị của tỉnh trưởng đại nhân, thong dong hết sức.
Thực sự là quá "ngạo ngược" rồi.
- Liễu Tuấn, nói chuyện công ty chế tạo xe hơi đi!
Thấy Liễu Tuấn chuyên tâm thưởng thức trà, Thai Duy Thanh cố nén giận chậm rãi nói, ánh mắt nhìn Liễu Tuấn hơi lạnh.
Liễu Tuấn lấy bản phương án từ trong cặp da ra.
Thai Duy Thanh khoát tay:
- Không cần sách vở, bản phương án này tôi xem rồi. Đòng chí nói phương diện chủ yếu nhất là được.
Liễu Tuấn theo lời cất tài liệu đi, ngồi ngay ngắn lại, nói:
- Thai tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827520/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.