Thái độ trịnh trọng của Tiểu Thanh làm Liễu Tuấn hơi hoảng.
Từ khi hai người trở thành vợ chồng tới nay, Tiểu Thanh rất ít khi dùng thái độ như vậy nói chuyện với y.
- Được, em nói đi.
- Em muốn... Ừm, em nói rồi, anh không được phép tức giận nhé..
Tiểu Thanh đột nhiên trở nên dè dặt, đôi mắt long lanh nhìn Liễu Tuấn, ấp úng như không biết phải mở miệng ra sao.
Liễu Tuấn ôm cô chặt hơn một chút, nói:
- Không sao, em nói đi, dù là chuyện gì anh cũng đồng ý với em.
- Thật chứ?
Trong mắt Tiểu Thanh ánh lên một tia vui mừng.
- Đương nhiên.
Liễu Tuấn đưa tay vuốt gò mà cô.
- Ừm, chuyện là thế này, em... Em muốn đem chuyện của chúng ta nói cho ba mẹ em... Nếu không, đợi chúng ta có con rồi không dễ giải thích... Nhất là con chúng ta khẳng định sẽ rất giống anh...
Tiểu Thanh vừa nói vừa quan sát phản ứng của Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn đầu tiên hơi sửng sốt, nhưng lập tức gật đầu:
- Được.
Liễu Tuấn đồng ý sảng khoái như thế lại làm Tiểu Thanh hơi do dự, căn môi bất an nói:
- Em chỉ sợ.... chỉ sợ ba mẹ em không giữ được bí mật, tới lúc đó sẽ ảnh hưởng không tốt tới anh..
- Không sao cả, không có gì mà không tốt, hiện giờ không còn như trước kia nữa, quan niệm của mọi người đều thay đổi rồi.
Liễu Tuấn cười an ủi Tiểu Thanh.
Đó là sự thực, mấy năm trước Liễu gia sơn đã phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827366/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.