Đỗ Văn Nhược nhịn rất lâu rồi, từ khi Liễu Tuấn đại náo cuộc họp thường ủy làm hắn phải cứng họng, sau đó Đinh Ngọc Chu dưới áp lực mạnh mẽ từ các phía bị ép phải thỏa hiệp với Liễu Tuấn, Đỗ Văn Nhược mất hết thể diện, tiếng nói mất giá trị, Thôi Phúc Thành thừa cơ điều chỉnh phạm vi phân quản của phó thị trưởng, quyền lực thực tế trong tay Đỗ Văn Nhược bị bó hẹp.
Hiện giờ hắn không còn là Đỗ thị trưởng oai phong vô hạn như trước nữa mà trở thành Đỗ phó thị trưởng thực sự, điều này đối với kẻ tự đại quen như hắn, thực sự là khó chịu.
Nhưng Đỗ Văn Nhược phải nhịn.
Vì hắn bị cảnh cáo nghiêm khắc.
Cảnh cáo này tới từ Cận Tú Thật.
Cận Tú Thật rất khách khí với Đinh Ngọc Chu, khi trao đổi với ông ta thì ngôn từ rất uyển chuyển, dù sao Đinh Ngọc Chu cũng là phó bí thư tỉnh ủy, lại là thân tín của Cận Tú Thật, tất nhiên là phải cố gắng giữ lại thể diện cho ông ta.
Nhưng đối với Đỗ Văn Nhược thì ông ta không mềm dẻo như vậy, sau khi triệu kiện Đinh Ngọc Chu không lâu, Đỗ Văn Nhược cũng bị triệu kiến, bị phê bình nghiêm khắc. Cận Tú Thật nói với hắn một cách rõ ràng, phải giữ đúng phận sự, làm việc đúng đắn, làm tốt công tác trong phận sự của thường vụ phó thị trưởng, chuyện không nên xen vào thì đừng xen bừa.
Nhớ tới khuôn mặt âm trầm và ngữ khí lạnh lẽo của Cận Tú Thận, dù cách nửa năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827350/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.