Chương trước
Chương sau
- Ở trên cuộc họp văn phòng bí thư tôi đã trình bảy ý kiến của mình, hiện giờ tôi lặp lại một lần nữa. Khu Trường Hà từ sau khi đồng chí Liễu Tuấn tới nhậm chức, tất cả đều diễn ra trình tự, công tác mời gọi đầu tư dẫn đầu toàn tỉnh, dù so với các thành phố ven biển cũng không thua kém gì, tôi cho rằng, ban bệ khu Trường Hà hiện nay không tiện có điều chỉnh lớn. Ổn định mới là hàng đầu, điều chỉnh quá liên tục, sẽ chỉ có hại mà hoàn toàn không có lợi ích gì cho sự phát triển của khu Trường Hà.
Thôi Phúc Thành mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của các thường ủy, bình thản tỏ rõ quan điểm.

- Thôi thị trưởng, khu Trường Hà chỉ điều chỉnh một mình Sài Thiệu Cơ, sao có thể nói là điều chỉnh lớn? Còn bảo là điều chỉnh liên tục càng không đúng, mỗi năm ban bệ khu huyện đều có điều chỉnh. Tất cả chỉ vì thuận lợi cho việc triển khai công tác mà thôi.
Đỗ Văn Nhược nhảy ra phản bác ngay lập tức.

Một số thường ủy mỉm cười rất cổ quái.

Hai người này đối đầu với nhau chẳng còn là gì bí mật nữa, ở cuộc họp văn phòng thị trưởng ý kiến luôn trái chiều, có điều trên cuộc họp thường ủy đôi khi phải giữ chút thể diện che dấu. Nhưng hiện giờ Đỗ Văn Nhược càng ngày càng trắng trợn rồi, chỉ cần Thôi Phúc Thành ý kiến, bất chấp đúng sai hắn nhảy ra phản đối luôn.

Thị trưởng và phó thị trưởng quan hệ căng thẳng như thế, lại công khai hóa như vậy, sợ rằng trong cả nước cùng không nhiều, bỏ qua lập trường các bên khác nhau chưa nói, nếu lấy chuyện luận chuyện, ngay cả các thường ủy thuộc Đinh hệ cũng thấy Đỗ Văn Nhược quá mức chèn ép người khác.

- Thuận lợi triển khai công tác? Tôi lại có cái nhìn trái ngược hoàn toàn với Đỗ thị trưởng, việc điều chỉnh này chẳng có lợi ích gì với công tác của khu Trường Hà. Khu Trường Hà khó khăn lắm mới có chút khởi sắc đã vội vàng điều chỉnh cán bộ lãnh đạo chủ yếu là vì sao? Kim trưởng phòng, đề nghị này của phòng tổ chức chưa suy tính kỹ càng.

Một lần nữa bất ngờ là Điền Hoằng Chính lại ra mặt phản bác Đỗ Văn Nhược.

Vị nữ bí thư kỳ ủy này thái độ ôn hòa, khí chất ưu nhã, nhưng lời nói lại chẳng mềm mỏng chút nào, chẳng khác gì chỉ thẳng mặt nói phòng tổ chức "làm càn".

Ai cũng biết điều chỉnh cán bộ cấp phó sở, phòng tổ chức thành phố làm gì có được độc lập quyết định? Khu Ngọc Lan tương đối đặc thù, cơ cấu cấp cấp thành phố, nhưng lại thuộc quản lý của thành phố Ngọc Lan, coi như là cơ cấu công tác thành phố Ngọc Lan tách ra, nếu không điều chỉnh cán bộ cấp phó sở không cần thảo luận ở thành ủy, quyền dị động nắm trong tay tỉnh.

Lời này của Điền Hoằng Chính đã chĩa thẳng mũi giáo vào Đinh Ngọc Chu.

Thế cũng được đi, Điền Hoằng vốn là thứ khác loài, trước kia cô cũng hay nhảy ra gây khó dễ cho Đinh Ngọc Chu, mọi người cũng quen rồi, có điều với chuyện ngoài lĩnh vực kỷ ủy, rất ít khi có thái độ rõ ràng như thế.

Chẳng lẽ Điền Hoằng Chính cũng chọn phe rồi, cuối cùng đã bị Thôi Phúc Thành lôi kéo?

Chuyện này thực vô lý.

Chưa nói làm thế là trái với phong cách làm việc trước kia của Điền Hoằng Chính, cho dù cô nhất định phải chọn phe thì cũng đứng bên phía Đinh Ngọc Chu mới đúng, so ra thì Đinh Ngọc Chu đang "quy thuận" hơn phải không?

Trong chuyện này liệuc có nội tỉnh khác không?

Đúng là chẳng hiểu nổi.

Điền Hoằng Chính vừa lên tiếng, các thường ủy khác liền thầm cảnh giác, gốc rễ của cô ở thủ đô, đột nhiên có thái độ khác thường với sự vụ ở Ngọc Lan, chẳng lẽ bên trên có người đánh tiếng, muốn cô hỗ trợ ai đó.

Ai đó kia chắc chắn không phải Thôi Phúc Thành.

Hắn cũng là cán bộ bản địa tỉnh A, hẳn không có liên hệ quá sâu với đại lão ở thủ đô hoặc kỷ ủy TW.

Sai một phó bí thư thành ủy chọn phe rõ ràng, cần có thực lực đủ mạnh mới được.

Vậy thì người khác rồi.

Thưởng ủy thành ủy có ai mà không đầu óc mau lẹ? Lập tức nghĩ ngay tới Liễu Tuấn, ai cũng biết Liễu Tuấn khẳng định phản đối sự điều chỉnh này, ai mà muốn bên cạnh có một cộng sự "ngang ngược" chứ? Chung Vĩnh Minh nổi danh "khó bảo", hẳn khi tới khu Trường Hà cũng chẳng thay đổi tính cách ngoan ngoãn phối hợp với Liễu Tuấn, Liễu Tuấn phí rất nhiều công sức, thậm chí mang cả sử phạt của đảng để đẩy văng Trì Cổ đi, chớp mắt một cái lại điều tới một kẻ cứng đầu hơn cả Trì Cổ thì ai mà chịu cho được.

Căn cơ của Liễu Tuấn ở Ngọc Lan tuy mỏng, nhưng bối cảnh không thể coi thường, thông qua Nghiêm Liễu vận động thường tầng, hoặc quan hệ của Hà Duyên An để đại nhân nào đó ở trung kỳ ủy chiếu cố Điền Hoằng Chính một chút không phải là điều không có khả năng.

Nếu đã không nhìn thấy bàn tay vô hình kia, thì cứ cẩn thận là hơn.

Kim Lập Kỳ cười ha hả nói:
- Lời phê bình này của Điền bí thư, tôi không dám nhận.

Người khác có thể rụt đầu làm rùa, nhưng hắn thì không thể, Điền Hoằng Chính chỉ thẳng mặt phòng tổ chức có "mưu đồ" nếu không phản bác chẳng lẽ còn đợi Đinh Ngọc Chu ra mặt.

- Điền bí thư, phòng tổ chức đưa ra kiến nghị này là đã suy nghĩ thận trọng, thảo luận trao đổi kỹ càng trong nội bộ. Đồng chí Chung Vĩnh Minh trong thời gian làm việc ở huyện Ngọc Tây dũng cảm mở ra cái mới, năng lực công tác rất mạnh, tới khu Trường Hà sẽ càng thuận tiện phá huy năng lực. Phòng tổ chức hoàn toàn xuất phát từ suy nghĩ có lợi cho việc triển khai công tác đề đưa ra kiến nghị này.

Kim Lập Ký giọng lớn, dù là với ngữ điệu bình thường cũng rất vang vọng, nghe giống như đang "quát tháo" Điền Hoằng Chính.

- Tôi đồng ý với Thôi thị trưởng, lúc này không thích hợp điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu của khu Trường Hà.
Điền Hoằng Chính không thèm "cãi nhau" với Kim Lập Kỳ, một lần nữa đơn giản tỏ thái độ.

- Các đồng chí khác có quan điểm gì cùng thảo luận đi... Đồng chí Nguyên Ích có ý kiến thế nào?
Đinh Ngọc Chu chỉ đích danh Dương Nguyên Ích.


Lần trước năm người liên minh tỏ thái độ đối lập, có Dương Nguyên Ích, đương nhiên Đinh Ngọc Chu phải thăm dò thài độ của ông ta rồi.

Đinh Ngục Chu cũng suy nghĩ kỹ càng về việc Dương Nguyên Ích bất ngở ủng hộ Liễu Tuấn lần trước, nhưng không có manh mối gì, giữa hai người đó đâu có gì dính líu tới nhau! Tiếp đó Dương Nguyên Ích còn trống giong cờ mở tuyên truyền chính diện cho khu Trường Hà, nhất là nêu bật hai người Liễu Tuấn và Sài Thiệu Cơ. Nếu là bình thường Đinh Ngọc Chu cũng chẳng bận tâm, tuyên truyền điển hình là công việc thuộc bổn phận của Dương Nguyên Ích, trước nay đều hoàn thành rất tốt. Nhưng Liễu Tuấn vừa mới đối đầu với Đinh Ngọc Chu trên cuộc họp thường úy liền vội chạy ra "ca tụng công đức" của Liễu Tuấn, nghi ngờ trong lòng Đinh Ngọc Chu càng lớn.

Dương Nguyên Ích không có phân lượng lớn lắm trong thường ủy, nhưng là thủ trưởng ban ngành chức năng của đản ủy là cấp dưới trực tiếp của Đinh Ngọc Chu, điều này làm Đinh Ngọc Chu không thể không thận trọng, một bí thư đảng ủy ngay cả cấp dưới trực tiếp cũng không nắm bắt được nói rõ năng lực kiểm soát của Đinh Ngọc Chu rõ ràng đã bắt đầu dao động rồi.

Đinh Ngọc Chu đẩy mắt kính, khẽ gật đầu với Đinh Ngọc Chu, nói:
- Đinh bí thư, ý kiến cá nhân của tôi là lấy ổn định làm đầu, khu Trường Hà hiện nay đang ở thời khác mấu chốt để bay cao. Dưới sự lãnh đạo đắc lực của đồng chí Liễu Tuấn, đồng chí Sài Thiệu Cơ phối hợp cũng rất tốt, tôi cho rằng nên ủng hộ khu Trường Hà nhiều hơn.

Đinh Ngọc Chu chậm rãi gật đầu, sắc mặt nghiêm lại, ánh mắt càng nghiêm khắc.

Dương Nguyên Ích chẳng những tỏ thái độ rõ ràng, hơn nữa trong lời nói còn mơ hồ chỉ trách thành ủy không ủng hộ khu Trường Hà mà là níu chân.

Xem ra đồng minh giữa Thôi Phúc Thành, Điền Hoằng Chính và Dương Nguyên Ích cơ bản đã hình thành, thêm vào Thái Tiên Phong luôn khó nắm bắt, Đinh Ngọc Chu phát hiện trong 13 thường ủy đã có 6 người không đồng lòng với mình nữa.

Sáu người!

Gần một nửa rồi.

Hơn nữa trong đó bao gồm 3 vị phó bí thư.

Bầu trời thành phố Ngọc Lan sắp đổi màu rồi sao?
*** tín hiệu thay đổi triều đại theo quan niệm trước năm ..45

Thấy Đinh Ngọc Chu mặt biến đổi, Hàn Kính Vũ nhảy ra:
- Dương trưởng phòng, đồng chí Chung Vĩnh Minh và đồng chí Sài Thiệu Cơ đều cùng công tác với tôi trong một ban, tôi rất hiểu năng lực và tác phong làm việc của hai đồng chí này. Đồng chí Sài Thiệu Cơ là người cẩn thận, là nhân tài chấp hành công việc, nhưng ở phương diện khai thác cái mới có điều thiếu sót. Đồng chí Chung Vĩnh Minh trẻ tuổi, hăng say công tác, dũng cảm đổi mới, khu Trường Hà là trạm đầu của việc mời gọi đầu tư, tôi cho rằng đồng chí Chung Vĩnh Minh làm chủ nhiệm ban quản lý sẽ càng thích hợp hơn.

Dương Nguyên Ích cười không nói, ông ta đã bày tỏ rõ thái độ là đủ rồi.

Thôi Phúc Thành đột nhiên nói:
- Nếu như chúng ta điều chỉnh cán bộ khu Trường Hà, phải chăng nên nghe ý kiến của đồng chí Liễu Tuấn?

Mọi người giờ mới để ý, hình như chẳng ai coi Liễu bí thư ra gì, quên cả sự có mặt của y.

Ánh mắt tất cả mọi người lại tập trung lên người Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn đang uống trà, nghe thế đặt chén xuống, nói rất lạnh nhạt:
- Đồng chí Sài Thiệu Cơ làm việc rất có trách nhiệm, tôi cho rằng đồng chí ấy thích hợp với công tác hiện tại, tôi không đồng ý điểu chỉnh.

Đô Văn Nhược bực mình nói:
- Không cần cãi đi cãi lại nữa, Đinh bí thư tôi đề nghị biểu quyết.

Đinh Ngọc Chu chậm rãi gật đầu.

Xem ra hai người này đã mất kiên nhẫn, muốn lấy ưu thế đa số ép người rồi.

Liễu Tuấn cười khẩy.

Tiếng cười này rất lớn, không hề có chút che dấu nào, đồng thời mọi người phát hiện ra đồng chí Liễu Tuấn vừa rồi còn phẳng lặng như mặt nước chớp mắt đã biến đổi.

Biến thành vô cùng nghiêm nghị, toàn thân đấu chí dâng trào!

Có chuyện sắp xảy ra rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.