Tới bữa cơm, không xảy ra tình trạng chuốc rượu như Liễu nha nội lo lắng, Hà tư lệnh nói một câu: " Thời kỳ phi thường, nên bớt uống rượu." Mọi người đều trở nên nho nhã, chỉ có Hải Hướng Quân "khát rượu" uống mấy chén cho có.
Sau bữa ăn, Hà Trường Chinh không nói chuyện nguy cơ eo biển nữa, ngược lại húng thú hỏi tới tình hình quản lý địa phương, trước kia ông không quan tâm tới chuyện địa phương lắm, nhưng cùng với địa vị, quân quàn, chức vụ ngày một cao, uy quyền ngày một lớn, góc độ nhìn vẫn đề cũng dần dần có chút chuyển biến.
Quân đội và địa phương vốn không thể tách biệt quá rõ ràng, thân là tướng lĩnh cấp cao của quân đội, tìm hiểu thêm về tình hình của địa phương không có gì xấu, nhất là khi Hà Trường Chinh sau này thăng lên cương vị lãnh đạo càng cao hơn nữa, thì càng cần phải chú ý tới vấn đề đại cục.
- Bác Hà, mấy tháng trước khi cháu tới thăm dì Hà, có nói chuyện với chú Cam về vẫn đề chuyển xí nghiệp quân giới sang sản xuất đồ dân dụng.
Liễu Tuấn giới thiệu sơ qua tình huống của khu Trường Hà rồi thay đổi đề tài.
Hà Trường Chinh hứng thú hỏi:
- Ồ, Cam Sương vẫn đang nghiên cứu cái đó à?
Xí nghiệp quân giới chuyển sang sản xuất đồ dân dụng kỳ thực đã được đề ra ở đầu giai đoạn cải cách mở cửa, để thực hiện sự chuyển biến này, chính phủ trung ương đã định ra phương châm "quân dân kết hợp", thực thi quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827208/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.