Văn kiện quyết định của thành phố Ngọc Lan đặt trên bàn làm việc của Hà Duyên An, khi Mã thư ký đi vào thay trà nước, thấy Hà tỉnh trưởng mày nhíu chặt, gò má đoan trang ửng hồng vì phẫn nộ.
Mã thư ký đã thấy vẻ mặt này của Hà Duyên An vài lần, mỗi khi bà nổi giận như vậy, là thế nào trong tỉnh cũng xảy ra một số chuyện chấn động.
Mã thư ký biết Hà tỉnh trưởng vì sao lại nổi giận, văn kiện kia là do cô đưa cho Hà tỉnh trưởng.
Đinh Ngọc Chu thực sự đã quá đáng rồi.
Hà Duyên An cau mày một lúc, đưa tay cầm lấy điện thoại.
- Liễu Tuấn, là ta, dì Hà đây!
Trong giây phút điện thoại thông, sắc mặt Hà Duyên An khôi phục bình tĩnh, ngữ diệu ưu nhã như từ trước tới giờ.
Mã thứ ký liền lùi ra ngoài, trong lòng thầm thắc mắc, không biết Liễu Tuấn có quan hệ gì với Hà tỉnh trưởng và nhà họ Hà, mà Hà tỉnh trưởng gọi điện thoại trong phòng làm việc cũng tự xưng là "dì Hà".
Tình hình này trong trí nhớ của Mã thư ký tựa hồ chỉ có lúc Hà Duyên An gọi điện cho con cháu trong họ.
Bên kia điện thoại, giọng Liễu Tuấn rất bình tĩnh:
- Chào dì Hà!
- Đừng có mang gánh nặng gì trong lòng nhé, con đường tiến bộ còn dài, gặp chút trắc trở là chuyện thường tình.
Hà Duyên an cố áp chế phẫn nộ, một khi nói chuyện với Liễu Tuấn phải rất chú ý kỹ xảo.
Bà thân là tỉnh trưởng, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827179/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.