Lục Hương Mai trong lòng thầm phẫn hận.
Lại là câu nói này.
Liễu Tuấn hiện giờ ngày càng không còn tâm thái của người 26 tuổi nữa, không chút kích động nào, trầm ổn vô cùng, bất kể người khác chính diện phát động công kích "lợi hại" ra sao, đều rất ít khi đáp lại chính diện.
Câu nói "các đồng chí khác có ý kiến gì" đem ưu thế người đứng đầu nổi lên rõ ràng.
Liễu Tuấn hoàn toàn không cần trả lời cô ta.
Trên cuộc hợp thường ủy, cán bộ Liễu hệ đều có trật tự ngầm, lúc nào thì do ai ra mặt nói gì, phân công hết sức rõ ràng rành mạch, cứ như là diễn luyện vô số lần, vận hành trơn tru.
Đối diện với "chỉnh thể tác chiến" cùng với thân phận nha nội và uy vọng như mặt trời chính ngọ của Liễu Tuấn, thực sự là một "đấng tối cao" của huyện Ninh Bắc.
Các thường ủy khác đều tự giác nấp dưới ánh hào quang của Liễu Tuấn, không tranh đấu vô vị.
Căn bản cùng là người cùng cấp bậc hết rồi, tranh đâu cái gì nữa.
Muốn chuốc khổ vào thân làm gì.
Cho nên mọi người rất khó hiểu với cách làm của Lục Hương Mai.
Cô đã toại nguyện được làm huyện trưởng rồi, yên ắng một chút không được sao? Cứ chống đối với Liễu Tuấn có lợi ích gì.
Phải nói không lâu trước đó cả một đám phóng viên làm huyện Ninh Bắc sôi trào, mọi người kỳ thực có chút rối loạn, khi đó áp lực truyền thông với huyện Ninh Bắc nhỏ nhoi là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827020/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.