Tiểu Chung vừa thấy người này, lập tức khôi phục lại sức sống, kêu lên:
- Đồn trưởng Hầu, anh tới thật tốt quá, tên này hành hung thương nhân, còn muốn đánh cảnh sát.
- Đúng thế không? Kẻ nào mà lớn mật như thế?
Đồn trưởng Hầu nổi giận, sải bước đi vào, nhìn thấy Tên Hào ngồi ở dưới đất.
Một cước vừa nãy của Liễu Tuấn, thiếu chút nữa lấy nửa cái mạng của tên Hào, Liễu Tuấn gọi điện thoại xong, tên Hào mới rên rỉ ra tiếng.
Tên Hào rên lên gọi:
- Đồn... Đồn trưởng.
Đồn trưởng Hầu không hỏi rõ ràng sự việc, đã vỗ bàn quát:
- To gan lắm, dám đánh người ở đồn cảnh sát! Có biết Thi tiên sinh là ai không? Ông ấy là thương nhân Hồng Kông, Tiểu Chung, bắt nó lại.
- Vâng!
Có câu nói này của đồn trưởng đại nhân, Tiêu Chung lớn gan lên không ít, sở vào cái còng ở đằng sau mông.
Liễu Tuấn cũng nổi giận, vỗ rầm một cái lên bàn, cốc chén, bút thước rơi xuống ầm âm.
- Các người rốt cuộc là cảnh sát hay là phường trộm cướp? Chỉ nghe lời của một bên là đã chạy tới quảng trường bắt người, kẻ này là Thi tiên sinh cái gì, thương nhân Hồng Kông cái gì? Tôi thấy chỉ là một tên lưu manh! Hiện giờ ông thân là đồn trưởng, không hỏi cho rõ trắng đen ngọn ngành, đã bắt người rồi, ai cho ông cái quyền lực đó? Giờ tôi nói cho ông biết, ta tên là Liễu Tuấn, là phó bí thư huyện Ninh Bắc, cha của tôi là Liễu Tấn Tài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2826577/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.