Chương trước
Chương sau
"Hắn tên Dư Quốc Huân ba mươi lăm tuổi, tiến sĩ y học, đại học y Hoa Nam.”

Phó giáo sư trẻ nhất đồng thời cũng là chủ nhiệm đầu tiên khoa ngoại viện y học trường đại học Hoa Nam.Xảo nhi thấy Liễu Tuấn khó chịu, bèn cười nói, Liễu Tuấn không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào bức ảnh. Nếu như hắn đang ở trước mặt Liễu Tuấn thì chắc chắn đã ăn đòn nhừ tử rồi.

"Chuyện xây dựng bệnh viện lần này, anh ta rất hứng thú và tán thành. Em định để anh ta làm viện trưởng bệnh viện.”

Không phải anh nói là cần có người xử lý công việc sao? Hắn chính là sự lựa chọn tốt nhất. Bằng cấp cao,có kinh nghiệm, lại giàu có, cũng rất nhiệt huyết, có thể đảm nhận chức viện trưởng.”

Lời của Xảo nhi khiến cho Liễu Tuấn có chút dễ chịu hơn. Hóa ra là Xảo nhi vì công chuyện chứ không có ý gì. Liễu Tuấn cũng học cùng trường với hắn nhưng mà khoa tiếng Trung không thể so sánh được với khoa y.

"Nhà của Dư giáo sư trước kia có chuyện không hay xảy ra, vợ hắn bị tai nạn mà qua đời, chỉ còn lại một đứa con năm tuổi..."

Nói đến đây, Xảo nhi buồn bã khẽ lắc đầu, Liễu Nha Nội lo lắng nói: "Nói vậy, bây giờ hắn là quý tộc độc thân?"

"Đúng vậy. Em thấy điều kiện của anh ta rất xứng!"

Xảo nhi nói .

Liễu nha nội mặt tái nhợt, cả giận nói: "Đúng là rất xứng"

Xảo nhi nghe giọng hắn, kinh ngạc ngẩng đầu. Hỏi:

"Anh làm sao vậy?"

Ánh mắt toát lên vẻ khó hiểu. Phải giữ phong độ! Liễu nha nội trong lòng không nhắc nhở mình, cười mỉa nói: "Không sao..."

"Mai anh có rảnh không?"

Xảo nhi hỏi.

"Làm sao vậy?"

"Lần này Dư giáo sư cùng em đến Đại Ninh nếu như anh có thời gian thì mai chúng ta gặp mặt.."

"Cái gì?"

Liễu Tuấn nhảy dựng lên, không cần giữ phong độ gì nữa.

Quả thực là buồn cười!

"Anh sẽ cho thằng này hết răng mà ăn cháo."

Liễu nha nội nghiến răng nghiến lợi, hung dữ hét lên.

"Sao lại thế? Anh định đánh anh ta?"

Xảo nhi thắc mắc hỏi.

"Anh ta rất giỏi mà!"

"Hắn càng tốt thì anh càng phải đánh hắn... Không được, em nói cho anh biết hắn ta ở đâu, anh sẽ đến tìm hắn cho hắn một trận mới được. . ."

Liễu Tuấn cáu giận, còn gọi điện cho Võ Quân Huy hỏi số phòng của hắn.
Tên này được lắm, cưỡi lên đầu Liễu Tuấn này rồi.

Xảo nhi cũng không hiểu vì dao Liễu Tuấn lại nổi giận như thế.

"Thiệt là.Anh làm sao vậy? Anh đánh hắn làm gì? Đánh anh ta thì em làm sao giới thiệu cho chị gái em được nữa!?"

" Giới thiệu cho chị em..."

Liễu nha nội nhất thời thẫn thờ, lắp bắp.

"Đúng vậy, anh xem người ta điều kiện tốt như vậy, lại đẹp trai. Em cũng điều tra rồi hắn đối với vợ cũ của mình cũng rất tốt, nếu chị em mà lấy hắn thì sẽ hạnh phúc..."

Xảo nhi nói, đầy vui mừng.Hóa ra là vậy. Liễu nha nội xấu hổ tai đỏ lừ lên.

"Hóa ra em định giới thiệu cho chị Lan à, thế mà anh tưởng là .."

"Anh tưởng gì?"

Xảo nhi hồn nhiên nói.

"Ha ha, không sao không sao..."

Liễu Tuấn xấu hổ liên tục khoát tay.

"Anh, không phải là anh nghĩ em…Anh thật đúng là xấu xa, em không thèm để ý đến anh nữa." Cuối cùng cô cũng hiểu ra ý của hắn, không khỏi tức giận.

Người này cũng thiệt là!

Mình với anh ta đã chung chăn chung gối, đã nói là mình chỉ có mình anh ấy, vậy mà vẫn nghĩ này nghĩ nọ. Sao có thể chịu đựng được chứ?

Liễu Nha Nội vội vàng ôm lấy Xảo nhi nói: “ Anh xin lỗi. Không phải anh cố ý, anh chỉ muốn trêu em thôi mà, em tưởng thật à?”

Xảo nhi không để ý tới, giãy dụa đẩy hắn ra.

"Em xem, anh thật không có ý mà cũng chỉ tại vì anh quá yêu em nên. . . Tóm lại là anh sai, tha cho anh lần này nhé, xin em đấy."

Liễu nha nội không ngừng van xin.

"Không để ý tới anh! Anh nghi ngờ em." "

Xảo nhi cong môi nũng nịu nói.

"Là anh không đúng, phải bị đánh.”

Liễu nha nội cũng dày mặt xin lỗi.

"Em không thèm để ý đến anh."

Xảo nhi kiên quyết nhưng ánh mắt lại đầy niềm vui. Liễu Tuấn đột nhiên đẩy nàng nằm xuống, mặt đối mặt. Xảo nhi không kịp trở tay mỉm cười.

"Được lắm, là em cố ý phải không?"

Liễu Tuấn kêu lên rồi cắn môi cô.

"Không, vừa rồi em giận thật mà..."

Xảo nhi vội vàng trốn tránh Liễu Tuấn.

"Để xem sau này em còn dám ương bướng nữa không!"

Liễu nha nội "Cưỡng chế" đè lên người Xảo nhi.

"Làm gì vậy, vẫn còn chưa uống thuốc... ."

Xảo nhi lườm một cái, cắn môi hắn. Nếu như không phải Lương Xảo mời thì Dư Quốc Huân sẽ chẳng bỏ lại công việc mà đến tận Đại Ninh này.
Chủ tịch Lương nói muốn giới thiệu cho hắn một đối tượng, điều kiện rất tốt.

Từ khi vợ mất, có nhiều người giới thiệu nhưng hắn thấy rất phản cảm, hơn nữa tình cảm với vợ cũng rất sâu đậm thì làm sao có thể thích người khác được chứ? Hắn là người tri thức nên đối tượng có không ra gì hắn cũng không kêu ca.

Nếu nói về điều kiện của hắn thì quả thật là quá tốt.Vô luận là về mặt nào đều khiến nhiều cô gái mơ ước, một cô gái bình thường thì quan trọng gì chuyện đã kết hôn và có con?Nhưng những cô gái bình thường khiến phó giáo sư chướng mắt.Vợ của hắn vốn là một mỹ nữ nhất nhì khoa y.
Từ khi vợ qua đời hắn đau khổ, quyết định sống cô độc cả đời. Đương nhiên đó cũng là lúc nhất thời xúc động. Con người ta vẫn phải sống, hắn thì quá bận rộn, con cái thì phải thuê người giúp việc chăm nhưng khi rảnh rỗi hắn cũng thấy rất cô đơn.

Với tuổi của hắn, không thể cả đời sống mà không có vợ.Nên giáo sư cũng đi gặp mặt nhưng mà những cuộc hẹn của hắn chỉ kéo dài có vài tuần là kết thúc. Hắn cảm giác, những người phụ nữ này còn quá ngây thơ, không tương xứng.Người vợ trước của hắn đẹp người, đẹp nết đã để lại ấn tượng quá sâu sắc trong lòng hắn.Mãi đến khi hắn gặp được Lương Xảo.

Dư Quốc Huân nhận được lời mời của Lương Xảo, nghe bạn nói có một người chủ lớn muốn xây dựng một bệnh viện từ thiện cần mời một chuyên gia nên muốn mời hắn qua nói chuyện.Hắn cũng rất thích công tác từ thiện nên đồng ý tham gia.Khi nhìn thấy Lương Xảo hắn ngẩn người nhưng đây cũng là chuyện bình thường.

Dư giáo sư vẫn cho là vợ mình là đệ nhất mỹ nữ, không ngờ Lương Xảo còn đẹp hơn. Lương Xảo quả thật rất hấp dẫn với một người đàn ông thành đạt như hắn.

Dư giáo sư cho rằng Xảo nhi chính là thư kí hay người đại diện cho người chủ kia.Bởi vì bạn vốn là một doanh nhân khá thành đạt nhưng lại ca ngợi hết lời người này, chắc hẳn phải là một người đàn ông trung niên phi phàm.
Không ngờ khi giới thiệu hắn mới biết người đó chính là Lương Xảo.

Hắn cũng đã từng nghe danh về khách sạn Thu Thủy nhưng không ngờ bà chủ lại là mỹ nhân xinh đẹp vậy.Hắn rất cảm kích khi nghe kế hoạch xây dựng của Lương Xảo. Còn trẻ vậy mà đã thành công và có tấm lòng như vậy đúng là hiếm thấy.

Sau khi Liễu Yên hôn Lương Thiếu Lan cũng đã gặp nhiều đối tượng, nhưng đều không hợp. Với điều kiện của Lương Thiếu Lan thì có thể nói là còn hơn cả Dư Quốc Huân.



Tổng giám đốc của khách sạn Thu Thủy, xinh đẹp vô cùng, đàn ông theo chân cô có thể dùng từ “ như trẩy hội” để tả.

Nhưng cũng chính vì thành công, địa vị cao nên cô không để mắt tới những người đàn ông tầm thường? Những năm gần đây chuyện của chị luôn làm Xảo nhi phải suy nghĩ.

Vị giáo sư này không phảo là rất phù hợp sao?Tuy Lương Thiếu Lan trình độ học vấn không cao nhưng mà làm tổng giám đốc khách sạn Thu Thủy nhiều năm như vậy thì kinh nghiệm cũng không thiếu, không phải người phụ nữ nào cũng có thể so sánh được. Rất xứng đôi.

Tất nhiên, Lương Xảo cũng nhìn ra được Dư Quốc Huân có ý với mình nhưng mà đâu phải cứ ai có ý với mình cô đều động lòng?Trái tim của sớm đã giành trọn cho người khác rồi.

Thế nên Lương Xảo cũng nói thẳng với hắn rằng cô và hắn không có khả năng nhưng cô muốn giới thiệu cho hắn một người rất thích hợp.
Lương Xảo cũng không nói là giới thiệu chính chị của mình, Dư Quốc Huân vui vẻ nhận lời cùng cô đi gặp mặt.

Hắn thấy buồn cười.Chuyện này là sao chứ?Mọi lần người khác giới thiệu đều là dẫn người đó đến gặp hắn.Với thân phận của Lương Xảo làm mối chắc cũng không quá kém chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.