Doãn Xương Huy nghiêm mặt nói với Trang Hoa Dương: “Gây sự ở khách sạn, ngang nhiên gây sự với giám đốc đại sảnh của khách sạn, cũng không phải là việc nhỏ. Chủ tịch Trang nên dạy giỗ hắn hơn nữa, không nên càng trượt càng xa.”
Trang Hoa Dương lập tức cười tươi.
Ha ha, tiểu tử này, không biết đã đủ lông đủ cánh chưa mà lại vuốt chó trước mặt ta lão Trang. Nếu không phải vì thế diện của cha ngươi, ta mà có thể nhẫn nại như vậy sao?
Đẹp lắm đấy nhỉ!
Tiểu tư ngươi thật đúng là đề cao mình quá đấy.
Tuy nhiên Trang Hoa Dương rốt cuộc là một người dày dặn kinh nghiệm, biết hôm nay mình yếu thế như thế này, nên không lộ vẻ tức giận ra mặt, kẻo làm hỏng đại sự.
“quan pháp Doãn nói đúng quá. Như này đi, sau khi quan pháp Doãn làm việc xong không biết có rảnh không, chúng ta cùng ăn một bữa, gọi tên tiểu tử không nghe lời kia đến để nghe lời dăn dạy của quan pháp Doãn, cũng để là cho nó được trưởng thành tiến bộ hơn.”
Trang Hoa Dương cười hì hì nói.
“Cơm thì khỏi đi, bảo hắn lần sau chú ý một chút là được rồi.”
Doãn Xương Huy lập tức từ chối.
Trang Hoa Dương cũng không miễn cưỡng, cười nói: “vậy được, vậy để lần sau.”
… …
“Liễu Tuấn, công ty Vĩnh Hưng có thể sẽ rút đơn kiện.”
Doãn Xương Huy nói với Liễu Tuấn trong điện thoại.
Mặc dù Liễu Tuấn đã trở về thành phố Nam Phương để đi học, Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2826260/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.