Quân Huy, chị Hiểu Lâm...Đến rồi, mời ngồi."
Hôm này là ngày thứ hai tôi đến thành phố Giang Khẩu.
Tôi vẫn theo thói quen, 6 giờ sáng thức giấc, luyện võ công. Cũng may khách sạn
Thu Thuỷ rộng lớn, có phòng tập cho tôi luyên tập, chiêu thức đập gạch đã luyện thành công, viên gạch vỡ vụn, người dọn vệ sinh lại vất vả dọn dẹp sạch sẽ.
Trong lúc luyện võ, tôi nhìn thấy 20 đôi mắt tò mò trốn một góc nhìn tôi luyện tập.
Một chàng trai trẻ, thân phận không rõ ràng, cũng không biết đến từ đâu, vừa giỏi văn lại giỏi võ, tướng mạo cũng đươc cho là đẹp trai, thử hỏi các cô nương không ngưỡng mộ sao được.
Luyện tập xong, tôi đi về phòng tăm rửa, thì thấy chị tiểu Thanh bưng bửa sáng đến. Lúc bắt đầu đến thành phố Giang Khẩu tôi rất lo lắng tình hình khảo sát gặp nhiều vấn đề rắc rối, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện vấn đề nào nghiêm trọng. Tối chị tiểu Thanh lại đến phòng tôi, hai chị em lại ngồi nói chuyện phiếm cùng nhau, khi tôi đi ngủ chị còn đắp chăn cho tôi, nhẹ nhàng ôm tôi một cái, lưu luyên không muốn đi.
Nha nội tôi chỉ biết im lặng.
Cũng may tối đó tôi không bị mất ngủ.
Vũ Quân Huy và chị Lâm Hiểu đến là do tôi bảo chị tiểu Thanh gọi đến. Trên thực
tế mà nói, hai người họ đều là bạn động hương của tôi, Vũ Quân Huy lại được tôi
trọng dụng, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải gặp mặt, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2826000/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.