Edit: Đầm♥Cơ
Ngày rằm Tháng tám, đêm Trung thu. Từ trước tới nay các quan viên từ tứ phẩm trở lên của Hiên viên hoàng triều đều có thể mang theo gia quyến cùng nhau đến Minh Nguyệt cung ngắm trăng cùng đế vương. Đương nhiên thân là Binh bộ thương thư Tô Thanh Hiệp cũng phải tiến cung, người một nhà đang chuẩn bị lên xe ngựa rời phủ, Tô Mộ Tuyết liền đuổi theo: “Cha, người không mang Tuyết Nhi theo sao? Tuyết Nhi muốn gặp tỷ tỷ .”
“Tuyết Nhi, thân mình con đã khỏe rồi sao? Không khỏe vẫn nên nghỉ ngơi nhiều chút, không nên tùy tiện xuất môn.” Tô Thanh Hiệp nhíu mày nhìn khuôn mặt trắng thất sắc của Tô Mộ Tuyết, không đồng ý để nàng tiến cung.
“Không cần, Tuyết Nhi nhớ tỷ tỷ, nhất định phải tiến cung xem nàng, cha nếu lo lắng thì để Băng di đi theo Tuyết Nhi, cha để ta đi đi mà.” Nói xong, vẻ mặt mất hứng bĩu môi, chết sống lôi kéo ống tay áo Tô Thanh Hiệp không buông.
Tô Thanh Hiệp theo bản năng nhìn Vương Hương Tú một cái, thấy nàng chỉ nhìn thoáng qua, liền cúi đầu nói chuyện cùng các nhi tử, thất vọng rất nhiều đáp: “Vậy cùng đi đi!” Tô Mộ Tuyết lập tức vui vẻ lên xe ngựa, Cận Băng Tâm vẻ mặt lạnh nhạt cũng chuẩn bị lên xe ngựa ngồi cạnh bên người Tô Mộ Tuyết.
Tô Thanh Hiệp thấy nàng lên xe ngựa, chau mày, lạnh lùng lên tiếng: “Ai cho ngươi lên xe ngựa, đừng quên thân phận của mình.” Hắn cũng không biết vì sao? Theo bản năng không hy vọng nữ nhân này quá thân cận. Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-ngoc-phu-quan/57872/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.