Edit: Trucxinh
Sau khi dỗ Hiên Viên Hạo Thành ngủ, Tô Mộ Tịch mới từ trong nội điện lui ra ngoài. Đinh ma ma đi theo phía sau nàng : “ Tiểu thư, trước tiên người về phòng nghỉ một chút đi!. Bận rộn cả 1 ngày, người cũng mệt mỏi rồi.” Nhìn Tô Mộ Tịch bị Thành hoàng tử quấn quít một trận, cũng không mất kiên nhẫn, Đinh ma ma lúc này càng đối với nàng thêm kính trọng.
Mang Tô Mộ Tịch đến tây điện, kì thực chỉ cách đông điện của Hiên Viên Hạo Thành một chính điện, đều nằm trong Thần Hi cung, Tống ma ma thấy đoàn người tiến vào, hành lễ với Tô Mộ Tịch : “ Tiểu thư mệt mỏi cả một ngày rồi, để cho Xảo Tâm hầu hạ người, người nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Tô Mộ Tịch gật đầu ngồi vào trước gương : “ Làm phiền Tống ma ma suy nghĩ chu toàn, Tịch nhi đa tạ.” Ma ma này, Tô Mộ Tịch cũng không biết nên dùng tâm tình gì để đối mặt. Kiếp trước, nếu không phải nàng ta dốc sức trợ giúp, nàng cũng không nhanh như vậy nhìn ra bộ mặt thật của Hiên Viên Hạo Dạ. Nhưng mà, nói đến đây nàng cũng thấy hiếu kì, Hiên Viên Hạo Dạ tuổi của nhỏ làm sao có thể mưu lược như vậy? Chín tuổi đã biết lợi dụng người khác? Bên người hắn, nhất định có cao nhân. Người này, kiếp trước nàng cũng chưa từng gặp, rốt cuộc là người phương nào?
“Tiểu thư, tiểu thư…” Xảo Tâm giúp Tô Mộ Tịch rửa mặt, chải đầu, nhìn thấy Tô Mộ Tịch thất thần, sợ nước thái giám chuẩn bị lạnh mất, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-ngoc-phu-quan/57865/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.