Biên quan, Duyệt quốc gửi thư, quân của bọn họ đã đến Vương triều Hiên Viên. Chờ Hiên Viên Hạo Thành ra lệnh, bọn họ sẽ cùng vương triều Hiên Viên tấn công Mạc quốc. Hiên Viên Hạo Thành cười buông thư xuống, tất cả chỉ còn chờ Mạc quốc tiến công Ngọc Môn quan mà thôi. Hien Viên Hạo Thành có một dự cảm mãnh liệt rằng trận chiến ở Ngọc Môn quan có lẽ sẽ hoàn toàn chấm dứt cuộc chiến tranh thảm khốc này.
Tô Hồng Diệp xem xong thư, lên tiếng hỏi: “Thành hoàng tử, Duyệt quốc có tám vạn nhân mã, nếu đóng quân phía sau Mạc quốc với khoảng cách như vậy, phát hiện thì chắc sẽ không bị phát hiện, nhưng có phải hơi xa không? Nếu thật sự giao tranh với Mạc quốc, bọn họ phải đi bao giờ mới đến được? Có phải là nên để bọn họ tiến gần lại một chút không?” Tục ngữ nói, nước xa không cứu được lửa gần, nếu Mạc quốc thật sự tấn công Ngọc Môn quan, bọn họ không chắc có thể đưa viện binh đến kịp.
“Đại ca yên tâm đi! Bọn họ sẽ xem tình huống từ từ di chuyển đến gần Mạc quốc. Đệ còn lo tại sao Mạc quốc lại chưa tấn công Ngọc Môn quan? Có phải đã phát hiện ra điều gì rồi không?” Chuyện của Duyệt quốc Hiên Viên Hạo Thành không hề lo lắng, việc hắn lo nhất lúc này là vì sao Mạc quốc lại trì hoãn tiến công? Có phải chuyện tướng sĩ của hắn đến nhà dân bán gà đã bị Mạc quốc biết rồi không? Sau đó bọn hắn đã sinh nghi?
Trong doanh trại Mạc quốc, Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-ngoc-phu-quan/2207541/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.