“Bao nhiêu năm không gặp, Ngọc Tình, cô vẫn bá đạo như vậy, vẫn làm cho người khác cảm thấy đáng ghét như thế!” người này vừa dứt lời, Ngọc Tình đơ người ra sau đó nhìn theo.
Chỉ thấy trong một góc của căn phòng, một cô gái mặc bộ đồ màu đen lặng lẽ đứng đó, toàn thân cô ta bao trọn trong bộ áo choàng màu đen, dường như nhìn không rõ diện mạo nữa, nhưng từ tư thế và động tác nhanh nhẹn hoạt bát đó, Ngọc Tình vẫn có thể nhìn ra đó là một cô gái.
Bao nhiêu năm? Ngọc Tình nhớ kĩ lại một chút, cô chắc chắn, bản thân cô chẳng có người bạn nào mà đã nhiều năm không gặp, đừng nói bạn, bao nhiêu năm nay, Ngọc Tình ngay đến cả những người đối xử tốt với nhau một chút không rất ít.
Vì vậy người này, Ngọc Tình dùng đầu gối nghĩ cũng biết người này tuyệt đối không phải là bạn. Chắc chắn như vậy rồi, Ngọc Tình ngược lại cảm thấy rất thoải mái, chỉ cần là kẻ địch, cô căn bản không cần để ý cô ta là ai, chỉ cần giết là xong.
“Vậy sao?” Ngọc Tình khẽ cười: “Tôi có bị người khác ghét hay không tôi cũng không biết, nhưng tôi biết một điều, đó chính là những người giấu đầu hở đuôi thường thì là những người không dám đi gặp người khác.”
Ngọc Tình vừa dứt lời, người mặc bộ đồ đen đó toàn thân liền run lên, sau đó hơi thở thù địch được phát ra cùng với một luồng khí màu đen, cuối cùng chỉ thấy ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nghich-thien-cuong-nu/3246371/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.