“ Mạng của ngươi!” Thanh âm trầm thấp mà lạnh lẽo của Lưu Lỗ Hàn tại trong phòng khách im lặng vang lên, không khí trở nên nặng nề. Ngọc Tình mỉm cười nhìn Lưu Lỗ Hàn, ánh mắt kia thật giống như đang hỏi ông có bệnh à?
Ngọc Tình hoàn toàn không để ý đến không khí nặng nề này, ngửa đầu đem rượu trong tay uống hết, đặt ly rượu lên bàn trà. Chậm rãi đứng lên, đôi mắt to cười mà không cười nhìn Lưu Lỗ Hàn, sát khí nồng đậm toát ra từ cơ thể nhỏ bé, “ Muốn mạng của tôi? Chỉ sợ, ông làm không được!”
“ Phải không? Lưu Lỗ Hàn cười giận dữ, hai mắt âm trầm nhìn Ngọc Tình, tay phải chậm rãi nâng lên.
“ Như thế nào?” Ngọc Tình lắc đầu, ý cười trong mắt đọng lại, ánh mắt trong suốt như lưỡi hái gắt gao nhìn vào tay phải Lư Lỗ Hàn, “ Ông là muốn người đang tập kích ở lầu hai giết tôi đâu? Hay là tay súng đang ẩn nấp ở góc cầu thang tầng một? Vẫn là ba người bên ngoài biệt thự?”
Tay Lưu Lỗ Hàn dừng lại giữa không trung, tư thế có chút quái dị. Lần đầu tiên hắn cảm thấy khiếp sợ như vậy, tại sao cô có thể biết được vị trí bí mật mà hắn đã bố trí người?
Hắn khoát tay, ý bảo những người đó tạm thời đừng động thủ. Đôi mắt Lưu Lỗ Hàn gắt gao nhìn Ngọc Tình, ban đầu hắn cảm thấy cô bé này có giá trị để lợi dụng, hiện tại nhìn lại, có thể đem cô bé trước mặt làm thủ hạ của mình, bồi dưỡng thật tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nghich-thien-cuong-nu/20533/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.